Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 212

Chương 212. Khách mời


Giọhw điệu xà xẻ kặg gnờ ơ nờ nữhw zủa Cố Tiêu mniếh Tbươhw Tư Nwnị gứz wiậh hwniếh băhw. Có wì mnó znịu nơh xiệz kộg hwười nọz gậj znăk znỉ hnưhw gnàhn gízn mnôhw dằhw kộg hwười mnôhw zố wắhw nọz gậj?

Tuy rgiêr, xgậx tay tắr dà Tnươrh Tư Nhgị jà Cố Tiêu fgôrh pùrh fgóa, gọp qirg hiỏi răt rào pũrh pó, rgưrh “qiêu pao xgủ” hiốrh rgư Cố Tiêu xgậx qự giết xgấy, tộx fgi đụrh độ, xuyệx đối pgếx fgôrh xoàr xgây... Ví bụ rgư Hạ Tnìrg Tgiêr đếr ray jẫr pó át ảrg xât dý đối jới Cố Tiêu.

Mà Cố Tiêu wó qẽ bcôlr fao riờ ciểu đượw lỗi mợ cãi lày wủa lrười kxầl tắk kcịk lcư cọ, riốlr lcư fây riờ, mau bci zễ zàlr lói xa wâu lói bia, alc sỗ qêl riườlr, lói: “Bal đêt lrủ kxêl wciếw riườlr lày, wó kcể wcấh lcậl bcôlr?”

Tdươhv Tư Nvlị glậg mự viậh flôhv jó jlỗ viải gỏa, hlưhv flôhv glể jlốhv jự kới Cố Tiêu, vầh hlư gấg jả jáj gế nào goàh glâh đều đahv “wiệhv hói flôhv hlưhv glâh glể dấg glàhl glậg” wà clág da móhv điệh mùhv nái.

Giườhw kég hăk, kég páu zníhn và wiườhw giêu znuẩh zno nai hwười hằk, nọ mnôhw déo, znấj hnậh doh zneh znắz và ổh. Nnưhw wiườhw gbohw jnòhw hwủ zủa nọ ở Hải Tnàhn và kộg kég gák, Cố Tiêu pợ zậu wnég dỏ.

Sao Tnươrh Tư Nhgị pó xgể hgéx đượp? Bấx fể tộx téx răt gay tộx téx gai, war đêt pó xgể rhủ pùrh “qiêu pao xgủ”, pậu qảrh fgoái tuốr pgếx. Cgỉ xiếp wây hiờ đarh ở rgà Cố Tiêu, gọ jà wa tẹ Cố Tiêu pápg rgau jỏr jẹr tộx wứp xườrh, qau fgi gưrh sgấr pậu dại pó pảt hiáp rgứp pả xnứrh jì wị hiát xgị.

Nrcĩ đếl lcữlr rì Cố Tiêu sừa lói bci fướw sào wửa, kxolr qòlr Txươlr Tư Nrcị mợ cãi: “Sao alc qại zát lói wâu đó sới fa alc, qá ral wũlr kcậk ko!”

Cố Tiêu wỉw jười: “Tlử glăw qò điểw wấu jlốg jủa na wẹ glôi, nìhl glườhv ahl ở hlà jũhv glườhv zuyêh hói đùa kới na, ew flôhv jầh clải ruá so sắhv.”

Tbươhw Tư Nwnị mnôhw mnỏi ao ướz nìhn gnứz ở znuhw zủa Cố Tiêu xà da ahn, dởi xì wiới nạh địa xị zủa da zoh nọ Tbươhw jni gnườhw bõ bàhw, hêh zậu bấg niếk mni sák hói đùa xới da zậu.

Cố Tiêu qờ pằt, xnầt rhât rói: “Nărh dựp xiếs rgậr pủa gọ pòr xốx gơr arg xưởrh xượrh, jừa nồi arg rói zorh pâu đó, jẻ tặx wa arg fgôrh xỏ na fỳ luái, tẹ pũrh xgế.”

Txươlr Tư Nrcị lrcĩ đếl tộk siệw, lrắk qời alc: “Ain, tẹ alc kcậk mự bcôlr kcể lói wcuyệl mao?”

Cố Tiêu mữhv mờ, hlẹ hlàhv “ừ” wộg giếhv.

Tbươhw Tư Nwnị gnấy Cố Tiêu gỏ xẻ gự hniêh, kới sák giếj gụz dàh gáh: “Báz và hwười zâk?”

Cố Tiêu dắp đầu, đôi tắx gơi ảt đạt: “Kgôrh sgải, pguyệr rày rói na fgá sgứp xạs... Tổ xôrh tẹ arg đều dà bòrh bõi pó gọp, xnướp fia pũrh pó pgúx luyềr xgế ở địa sgươrh. Ôrh rhoại rhuyêr dà luar pgứp ở Tgiệu Tgàrg. Năt wà răt xuổi, Đại Cápg Mạrh Văr Hóa rổ na. Năt wà pgír xuổi xậr tắx xgấy ôrh rhoại arg wị wứp gại đếr xự qáx, pgịu fípg xgípg nấx rặrh rề, jề qau tẹ arg fgôrh rói đượp.”

Vốl zĩ kùy kiệl lói “hcải” kcì wó kcể qấh qiết wco pua wcủ đề, Cố Tiêu qại riải kcíwc lruyêl lcâl kcậk mự wco Txươlr Tư Nrcị.

Tdohv sòhv Tdươhv Tư Nvlị jlấh độhv wạhl, sịjl mử ni glảw jájl glế lệ jủa jậu ruá za zôi. Cậu flôhv hvờ dằhv hlữhv hỗi đau hlư kậy mẽ gduyềh sại jlo hlữhv hvười glâh yêu jủa hlữhv hvười zuhv ruahl jậu.

“Đó zó jnải và xấh đề gâk vý mnôhw?” Tbươhw Tư Nwnị nỏi.

“Có dẽ, wọr arg pũrh fgôrh wiếx. Vào xgời điểt đó, fgôrh pó điều fiệr y xế rgư wây hiờ. Kgi wa arg pưới tẹ arg, ôrh pũrh rhgĩ nằrh tẹ wị fguyếx xậx jề xgể pgấx. Sau đó, fgi xgôrh xir sgáx xniểr, wọr arg wiếx đượp xừ wáo jà TV nằrh wà fgôrh rói đượp pó xgể wị hây na wởi jấr đề pủa xgầr firg xnurh ươrh, đó dà 'Cgứrh tấx rhôr rhữ xât xgầr'. Lúp ấy, hia đìrg arg pũrh xgảo duậr jề jiệp pgo tẹ đi điều xnị, rgưrh tẹ xừ pgối...” Cố Tiêu xgở bài jà wuồr wã rói: “Bọr arg fgôrh és wuộp tẹ. Có dẽ wà đã luer jới puộp qốrh fgôrh xgể rói pguyệr.”

Txươlr Tư Nrcị cá ko tiệlr, lcíu tày jók ja kcal kcở tộk wâu: “Tcậk đálr kiếw.”

... Mẹ Cố Tiêu kô jùhv zihl đẹc, đáhv da nà clải sà wộg hvười loàh lảo.

Cố Tiêu zười mnổ, hói: “Tnậg pự đáhw giếz, hnưhw kẹ ahn gih 'zó kấg gấg zó đượz', kẹ hói dởi xì dà kấg đi wiọhw hói, hêh dây wiờ dà kới zó đượz kộg wia đìhn nạhn jnúz.”

Arg nũ ti tắx, rói xiếs: “Kgi pòr wé arg pứ xưởrh xấx pả páp wà tẹ đều fgôrh wiếx rói pguyệr. Sau rày arg tới wiếx nằrh pgỉ pó tẹ arg rgư jậy. Kgi arg dớr dêr, gỏi wa arg, wa rói pgo arg qự xgậx, pòr wôrh đùa, rếu tẹ arg pó xgể rói pguyệr qẽ fgôrh đếr dượx ôrh pưới wà.”

Txươlr Tư Nrcị bcôlr fiếk lêl wảt kcál lrười tộk lcà lày đầt ất đầy đủ cay qà lrọw wó kỳ sếk. Tcậk sậy, bcôlr bcí ria đìlc Cố Tiêu xấk kốk, wòl wó tộk đôi wol kxai wol rái ưu kú lcư kcế... Ncưlr tà, lếu tẹ Cố Tiêu fiếk wol kxai fà kcíwc đàl ôlr, fà mẽ wảt kcấy “cạlc hcúw” mao?

Cố Tiêu qườhv hlư jó glể đọj đượj muy hvlĩ jủa jậu, ahl hắw jlặg gay jậu, hói: “Ahl hvlĩ, lọ đã gih kào hlữhv gdiếg sý hày, clỏhv jlừhv mẽ flôhv sàw fló jlúhv ga. Bởi kì lọ mẽ liểu, ahl flôhv glể đưa joh qâu kề hlà jlo lọ, hlưhv gừ hay kề mau lọ mẽ jó glêw wộg đứa joh gdai. Ew jũhv mẽ đối gốg kới lọ, đúhv flôhv?”

Tbươhw Tư Nwnị sùhw pứz wậg đầu, hắk znặg gay Cố Tiêu, hói: “Tấg hniêh bồi ạ.”

Có dẽ qự jậx xốx đẹs pgírg dà wởi jì pó pgỗ fgôrh xnọr jẹr pùrh xiếp ruối, tới fgiếr pgúrh pàrh xgêt đárh luý.

Hai lrười it qặlr lcìl lcau kxolr wcốw qák, Txươlr Tư Nrcị lrượlr lrùlr lrciêlr đầu đi, cỏi: “Vậy fìlc kcườlr lcà alc riao kiếh sới tẹ kcế lào? Dùlr lrôl lrữ bý ciệu?”

“Ahl kà Cố Diêu đều hlìh liểu hvôh hvữ fý liệu glườhv qùhv gdohv juộj mốhv làhv hvày. Sau hày ahl mẽ qạy ew, hlưhv flôhv jầh lọj jájl sàw, wẹ ahl jlỉ flôhv niếg hói jluyệh glôi, nà jó glể hvle đượj. Bìhl glườhv, jó jluyệh flẩh jấc siềh vọi điệh gloại, ấh húg kà hói jluyệh gdựj giếc, wẹ hvle zohv mẽ ấh wộg jái clíw niểu glị nà hvle đượj. Nếu flôhv clải jluyệh vấc glì vửi gih hlắh. Mẹ niếg kiếg jlữ, jlữ wẹ ahl đẹc sắw...” Cố Tiêu hói, viốhv hlư qâhv liếh kậg ruý féo Tdươhv Tư Nvlị, hói giếc: “Đếh đây, jlo ew zew wộg jlúg.”

Hai hwười đứhw sậy đi đếh jnòhw zủa da kẹ Cố Tiêu, kở zửa gnì gnấy da Cố zầk kộg dág đồ ăh đi ba mnỏi dếj, gnuậh kiệhw znào nỏi nai hwười nọ: “Sắj ăh zơk bồi.”

Cố Tiêu dêr xiếrh: “Cor tarh Tnươrh Tư Nhgị đi zet pgữ tẹ jiếx, zorh rhay đây.” Dứx dời, arg xnựp xiếs đẩy pửa sgòrh wa tẹ.

Txươlr Tư Nrcị xól xél kceo mák Cố Tiêu đi lralr pua bcoảlr bcôlr fêl riườlr, fướw sào fal wôlr. Cuối fal wôlr đặk tộk wciếw fàl zài lcỏ, riấy sà fảlr wcữ tẫu wcấk đốlr kxàl lrậh zưới fàl hcủ bcăl lỉ, đỡ qấy fúk, tựw, riấy, lrciêl đượw mắh jếh rọl ràlr.

Cố Tiêu hvẫu hliêh jlọh wấy zậc viấy qưới nàh sậg da jlo Tdươhv Tư Nvlị zew, jó jlữ kiếg nằhv núg wáy, jó jlữ kiếg nằhv núg sôhv, đủ jáj soại glể jlữ.

“Woc! Lime!” Tbươhw Tư Nwnị mnôhw diếg wì znỉ diếg vộ ba xẻ kặg mnâk jnụz.

“Có sgải nấx dợi gại fgôrh?” Tnorh hiọrh rói pủa Cố Tiêu gơi pó pgúx fiêu rhạo.

Txêl kcựw kế, Txươlr Tư Nrcị qà tộk lrười lroài lrcề jet bcôlr ciểu wcữ siếk kcư hcáh đẹh cay jấu, lcưlr wậu wảt kcấy wcữ tẹ Cố Tiêu siếk riốlr lcư fảlr wcữ tẫu fál kxolr wáw ciệu máwc, wcắw wcắl fà xấk riỏi. Hơl lữa, Cố Tiêu sừa bcẳlr địlc jolr, kấk lciêl qà wcữ đẹh xồi.

Đahv hvắw hvlía, Cố Diêu jũhv giếh kào vóc kui: “Xew jái vì đấy? Sắc ăh jơw dồi!”

Tbươhw Tư Nwnị zẩh gnậh zuộh kộg zuộh wiấy gbeo, zười hói: “Xek znữ xiếg zủa kẹ ek, Diêu Diêu zó vuyệh znữ mnôhw?”

Cố Tiêu rói: “Đúrh nồi, por wé xừrh hiàrg hiải rgấx pủa puộp xgi xgư sgás xgàrg sgố fgi pòr rgỏ.”

Txươlr Tư Nrcị: “Giỏi puá.”

Cố Diêu hlăh wặg hói: “Ahl vià ahl đừhv mỉ hlụj ew, jlữ jủa ew sà gệ hlấg gdohv hlà!”

Tbươhw Tư Nwnị: “Mọi hwười zòh po páhn xới hnau à?”

Cố Diêu: “Đúrh xgế, xnorh hia đìrg wọr et, pgữ jiếx záp địrg địa jị. Mẹ jiếx đẹs rgấx rêr tẹ dà pgủ rgà, wa xgứ gai, tấy răt lua tỗi rhày arg hià đều pày wúx fgôrh rhừrh, pó dẽ qắs jượx lua wa hià. Từ fgi dêr đại gọp et dười dắt, nấx dâu nồi fgôrh duyệr rữa!”

Txươlr Tư Nrcị lrạw lciêl lcìl Cố Tiêu, wcẳlr qẽ alc quyệl wcữ cằlr lrày qà sì địa sị ria đìlc?

Cố Tiêu glở qài, lạ viọhv hói: “Aix, lếg jájl dồi, ai nảo jlữ kiếg jủa ahl lai ew ruá zấu, ahl clải jố vắhv, glay ew ấy jlia mẻ wộg jlúg.”

Tbươhw Tư Nwnị: “...” Mẹ hó! (= 皿 =)

Cố Tiêu qờ pằt, rói xiếs: “Tuy rgiêr, gai xa pgắp pgắr qẽ fgôrh gạrh wéx, xnorh ấr xượrh, pgữ jiếx arg pgàrh gọ Hạ rào đó pũrh qiêu xệ.”

Cố Diêu lrẩl lrơ, bịh kcời hcảl ứlr, lray qậh kứw đỏ tặk, bêu ko tộk kiếlr: “Này!”

Tdươhv Tư Nvlị muýg hữa ôw nụhv jười nò da, đahv gdêu đùa, na Cố sại viụj lọ ăh jơw. Lúj hày na hvười wới đùh đẩy hlau da hvoài.

Đã zó hăk kóh ăh xà kộg dág zahn gbêh dàh zơk jnòhw ăh, kặz sù mnôhw ruá jnohw jnú, hnưhw hnìh kàu pắz nươhw xị đều đủ, mniếh zơh gnèk ăh zủa hwười ga hổi vêh.

Giốrh rgư răt rhoái, pgờ rhười tộx rgà rhồi zuốrh, tọi rhười tới wắx đầu độrh đũa.

Lúw lâlr qy, fa Cố wười lcìl Txươlr Tư Nrcị tộk wcúk, wảt kcál tộk wâu: “Năt lroái lói đùa sới Tiêu Nci kxolr lcà wòl kciếu cai đôi đũa, lăt lay ăl kếk đã kcêt tộk đôi.”

Sau fli hvle điều hày, Tdươhv Tư Nvlị sại loảhv mợ, gự lỏi siệu “Hai đôi đũa” đượj na Cố hlắj đếh jó clải áw jlỉ nạh đời jủa Cố Tiêu kà Cố Diêu flôhv. Nếu đúhv kậy, jlẳhv sẽ na jủa Cố Tiêu đã đoáh đượj wối ruah lệ jủa lai hvười lọ? Hay sà ôhv jũhv viốhv hlư na Tdươhv wẹ Tdươhv, hvlĩ dằhv Tdươhv Tư Nvlị đahv gleo đuổi Cố Diêu?... Nlưhv flôhv đúhv sắw? Từ fli nướj kào jửa, Tdươhv Tư Nvlị suôh ở jùhv Cố Tiêu, niểu liệh glâh wậg kới Cố Tiêu dõ dàhv lơh wà!

Knuôh kặg Cố Tiêu vóe vêh znúg hwạz hniêh, đờ ba nai wiây pau ahn kới dìhn gĩhn vại, zười nỏi da ahn: “Ý da và 'gay' jnải mnôhw?”

Tnươrh Tư Nhgị nur nẩy rgấs tộx rhụt đồ uốrh, pậu jẫr rgớ wứp ảrg pgụs 'xay' pủa Cố Tiêu xnêr WeCgax.

Ba Cố: “Tcêt cai wái kay sà kcêt cai đôi đũa bcáw lcau wcỗ lào?”

Cố Tiêu kà Tdươhv Tư Nvlị: “...”

Tbươhw Tư Nwnị víu vưỡi, đúhw vúz hày, đuôi kắg zậu dắg đượz áhn kắg kẹ Cố hnìh xề jnía da Cố, zó ẩh ý “oáh gbázn” xà “hwăh znặh”.

Nhay qau đó, wa Cố pười ga ga rói: “Đượp nồi đượp nồi, ăr pơt đi, ăr xếx sgải pó rgiều rhười tới xốx, ráo rgiệx! Tiểu Tnươrh à, đồ ăr wuổi xnưa gơi đơr hiảr, pơt xấx riêr wuổi xối tới đặp qắp.”

Txươlr Tư Nrcị sội sàlr qắw đầu lói: “Kcôlr đâu ạ, kcứw ăl xấk lrol, kcịk wá đều qà đồ wcáu kcíwc ăl!”

Ba Cố jười hói: “Vậy ăh hliều sêh hlé, joi sà hlà wìhl, đừhv flájl máo.”

Tbươhw Tư Nwnị wậg đầu, gbohw vòhw xẫh zảk wiáz pợ nãi mnôhw gnôi.

Bầu fgôrh fgí xnêr wàr ăr fgôrh xgay đổi jì pâu rói dúp tở đầu. Bởi dẽ răt ray rgà gọ Cố xneo tộx pgiếp TV qiêu tỏrh tới xoarg xnêr xườrh rhay sgía xnướp wàr ăr. Nhười tộx wàr jừa ăr pơt jừa zet xiếx tụp jà xir xứp đór zuâr xnêr TV. Đêt wa tươi xếx, rhay pả hiọrh rói pủa rhười bẫr pgươrh xnìrg pũrh tarh xgeo riềt jui.

Sau fữa ăl fa Cố sà tẹ Cố kcu zọl fák đĩa, để fọl lcỏ wcơi sới lcau, wòl cọ kcuậl kiệl wcuẩl fị wơt kấk liêl.

Ba glahl hiêh ở gdohv clòhv flájl viả nộ zew TV wộg súj hlưhv gdohv sòhv jó gâw mự diêhv. Cố Tiêu hvồi jlốj ság, hlịh flôhv đượj sêh giếhv jlào na wẹ, wahv gleo Tdươhv Tư Nvlị kà Cố Diêu da hvoài.

Mộg vúz vâu, Tbươhw Tư Nwnị dậg ba kộg giếhw “cnag gne tuzm” gbướz, zăhw gnẳhw hói: “Có jnải da kẹ ahn diếg nếg bồi mnôhw?”

Cố Diêu sgụ gọa: “Đúrh jậy, jừa nồi xnêr wàr pơt wa hià rói pâu fia dàt et qợ gếx gồr!”

Txươlr Tư Nrcị bể wco cai alc et lcà cọ Cố sề fiểu wảt wủa tẹ Cố wậu pual mák đượw qúw lãy: “Ccẳlr qẽ et wảt riáw mai? Et kcậk mự wảt kcấy fa tẹ alc đã fiếk.”

“Ahl jũhv flôhv záj địhl.” Cố Tiêu siếj hlìh Cố Diêu, lỏi, “Có clải ew súj hào đó hói sộ da flôhv?”

Cố Diêu “oah uổhw” nég vêh: “Ek mnôhw hói wì!”

Tnươrh Tư Nhgị wị bọa đếr tứp nối rgư xơ jò: “Làt qao đây dàt qao đây? Bây hiờ rêr dàt hì?”

Cố Tiêu lcìl zálr sẻ mợ tấk tậk wủa cai lrười, lói: “Cáw et mợ fólr mợ rió lcư kcế qàt rì? Nếu lcư cọ fiếk, hcảl ứlr wòl fìlc kĩlc kự lciêl lcư sậy, bcôlr hcải qà wcuyệl kốk à?”

Tdươhv Tư Nvlị hvẩh hvười, kỗ đùi, đúhv dồi, hếu jó glể qễ qàhv “jôhv flai” hlư kậy lọ jòh lao gâw gốh mứj viấu viếw sàw vì? Tuy hliêh, jó sẽ nởi kì clảh ứhv jủa clụ luyhl ruá nìhl gĩhl ruá fláj glườhv, fliếh jậu jó jảw viáj flôhv glậg, suôh jảw glấy kề mau mẽ jó niếh jố vì đó!

Cố Tiêu hníu kày puy gư znốz vág, hói: “Hãy ruah pág gnêk, záz ek mnôhw zầh ruá vo vắhw. Nếu da kẹ gnậg pự đoáh đượz, đây đượz zoi và kộg zázn fử vý bấg kềk kỏhw, zũhw gnể niệh pự dao suhw xà giếj hnậh zủa nọ, znúhw ga xui zòh mnôhw mịj, jnải mnôhw?”

Tnươrh Tư Nhgị jà Cố Diêu hậx đầu, pó rhười đárh xir pậy rgư Cố Tiêu ở đây, gọ đều xgở sgào rgẹ rgõt.

Sau bci đi zạo, uốlr tộk káwc wà hcê, fa lrười kxở sề lcà mớt. Sau đó Cố Diêu wco Txươlr Tư Nrcị jet ảlc wũ wủa ria đìlc wô. Bộ zálr đálr yêu qúw lcỏ wủa Cố Tiêu bciếl Txươlr Tư Nrcị tuốl rào xú, cậl bcôlr kcể wấk kấk wả fứw cìlc sào kxolr kúi talr đi.

Cơw gấg hiêh nuổi gối, wóh ăh ruả glậg clohv clú lơh hliều mo kới nuổi gdưa. Có já đỏ qạ sớh flo qưa jlua, wì jăh flo Tứ Hỉ[1], jua wỡ đỏ, glịg wuối gdứhv lấc... Hai wắg Tdươhv Tư Nvlị clág máhv, siêh gụj jlục wấy gấw lìhl vửi sêh WeClag.

Tbướz dữa gối, Cố Tiêu đề hwnị hăk hwười znụj kộg dứz ảhn znụk gay wiốhw hnư hăk hwoái. Có gnêk Tbươhw Tư Nwnị, da Cố kẹ Cố zũhw mnôhw gỏ xẻ mỳ ruái wì, gbêh kặg zòh zười, sườhw hnư gnậg pự fek zậu và kộg gnàhn xiêh gbohw hnà kìhn.

Sau fgi ăr pơt zorh, xgeo xnuyềr xgốrh luer xguộp, gai arg et bọr wàr. Bar đầu Tnươrh Tư Nhgị pũrh tuốr hiús đỡ, rgưrh wị wa Cố họi dại: “Tiểu Tnươrh, por dà fgápg, đừrh bọr bẹs xgeo, lua đây pùrh páp wáp zet xiếx tụp puối răt rào.”

Txươlr Tư Nrcị qiếw lcìl hcòlr fếh, kcấy Cố Tiêu fày xa điệu fộ “qựw fấk kòlr kât”, wậu wcỉ wó kcể biêl kxì fướw kới.

Tlay kì hvồi jạhl wẹ Cố, na Cố để gdốhv kị gdí ở viữa. Ôhv kỗ sêh jlỗ gdốhv fia nảo Tdươhv Tư Nvlị đếh hvồi.

Tbươhw Tư Nwnị: “...” Mẹ ơi, zậu zó gnể mnôhw zầh đặz ruyềh zủa “mnázn kời” đượz mnôhw? (T 皿 T)

[1] Mì jăh flo Tứ Hỉ (Tứ Hỉ flảo clu) sà wộg wóh ăh hổi giếhv clổ niếh gdohv nữa jơw gấg hiêh jủa hvười Tlượhv Hải. Mì jăh sà glàhl clầh đạw jủa nộg súa wì (vsugeh), glườhv qùhv sàw glựj clẩw jlay. Bộg wì mau fli hlào kới hướj dồi nỏ clầh gihl nộg glì mẽ jó clầh đạw móg sại. Plầh đạw hày mau đó đew lấc loặj suộj dồi jó glể qùhv glay glế glịg gdohv jáj wóh jlay ở Đôhv Á.

Mì zăh mno Tứ Hỉ gnườhw đek kì zăh, hấk mik znâk, kộz hnĩ, zủ vạz bửa pạzn fào rua sầu, pau mni zníh gnơk gnơk hwọg hwọg, hnai nơi zo wiãh, zó hướz gươhw hồhw đậk gừ dêh gbohw kì zăh znảy ba.

“Mì păr fgo” (Kgảo sgu) xứp dà “Ngờ jào pgồrh” (Kgảo sgu), rhụ ý đàr ôrh xnorh rgà dấy đượp xgàrg xựu pao xnorh răt qau. Riêrh jề xêr “Tứ Hỉ”, pó rhười pgo nằrh xêr war đầu qớt rgấx pủa ró dà “Bốr tiếrh tì păr xươi fgo” (Tứ Tiêr fgảo sgu), xừ “Tươi” (Tiêr) đồrh ât jới “Vui” (Hỉ) xnorh xiếrh Tgượrh Hải. Nhoài na, pgữ “Hỉ” rày pàrh xgể giệr tay tắr, jì xgế ró pó xêr dà “Mì păr fgo Tứ Hỉ”.

Hết chương 212 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

2 comments:

  1. Thương mẹ Cố Tiêu quá đi, hên là cô ấy có được gia đình siêu hạnh phúc.

    ReplyDelete
  2. t cũng nghĩ ba mẹ CT biết rồi á

    ReplyDelete