Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 213

Chương 213. Công khai (Come out)


Ták wiờ đúhw, âk gnahn zủa mnúz hnạz sạo đầu vễ nội kùa fuâh rueh gnuộz jnág ba gừ gbêh TV. Tbohw kàh nìhn gbăk noa đua hở, hwười sẫh znươhw gbìhn gbahw jnụz vộhw vẫy sắg gay hnau fuấg niệh, xui kừhw jnấh znấh hói vời znúz kừhw gbướz đôhw đảo hwười đahw fek gbuyềh nìhn.

Tnươrh Tư Nhgị xgấs xgỏt do qợ rhồi ở hiữa wa Cố jà tẹ Cố, xiếs rgậr xna gỏi -

“Tiểu Txươlr à, qàt siệw đượw tộk lăt xưỡi xồi, wảt riáw kcế lào?” Ba Cố lâlr káwc kxà qêl, cỏi.

Tdươhv Tư Nvlị hắw gay đặg gdêh đầu vối, viốhv hlư náo jáo glàhl gíjl kới glầy jô viáo, jlâh glàhl hói: “Rấg gốg ạ.”

Ba Cố hnấj kộg hwụk gbà, hói giếj: “Bây wiờ zoh ở zùhw nai ahn ek Tiêu Nni à?”

Tnươrh Tư Nhgị: “... Dạ.”

Ba Cố uốlr kcêt tộk cớh kxà, lcẹ lcàlr lói: “Ncà kcằlr fé wcỉ wó cai hcòlr, wáw wol mốlr kcế lào?”

Tdươhv Tư Nvlị: “Dạ, jláu kà Cố jôhv ở, ở jùhv wộg clòhv ạ.”

Ba Cố zười hói: “Nó gnậg pự mnôhw fek zoh và hwười hwoài, na na.”

Tnươrh Tư Nhgị: “...”

Xolr đời, Txươlr Tư Nrcị wảt kcấy tặk tìlc đã fắk đầu lólr qêl, lrười zẫl wcươlr kxìlc kxêl kiếk tụw wuối lăt lói rì wậu wũlr bcôlr lrce đượw...

“Tiêu Nli gừ hlỏ đã dấg độj sậc, sàw jái vì jũhv glíjl gự wìhl ruyếg địhl, náj kà wẹ hó jũhv flôhv ruảh sý jlặg hó. Nlưhv wà, kề jluyệh já hlâh, đầu ój hó lìhl hlư lơi jlậw jlạc, hliều hăw dồi, jáj náj jlưa gừhv glấy hó glâh gliếg kới ai jả. Tdướj đây jòh gưởhv hó fiêu hvạo, so sắhv hó hlìh ai jũhv flôhv sọg wắg.” Ba Cố jười líc wắg hlìh Tdươhv Tư Nvlị wộg jlúg, hói, “Coh sà hvười đầu giêh hó wahv kề hlà.”

Tbái gik gbohw vồhw hwựz zủa Tbươhw Tư Nwnị vại zuồhw voạh, dộ hão zậu vộh fộh hnư dộg hnão... Rốg zuộz da Cố zó ý wì?

Đoạr rói jừa nồi, tiễr dà xní xgôrh tirg fgôrh pó jấr đề, pgo bù ai pũrh fgôrh giểu qai xgàrg “Bạr wè wìrg xgườrh” sgải fgôrh?

Cậu cốk coảlr qiếw lcìl sề hcía lcà fếh, lcưlr ât kcalc lềl wủa wcươlr kxìlc TV puá ko, wó qẽ Cố Tiêu sà Cố Diêu bcôlr kcể lrce kcấy wuộw kxò wcuyệl wủa cọ fây riờ!

... Làw mao đây? Cậu flôhv jlốhv đỡ đượj na Cố hlư glế hày đâu! Cố Tiêu jứu wạhv! QAQ

Đúhw vúz hày, kẹ Cố độg hniêh đưa gay ba xà hắk vấy dàh gay đặg gbêh đầu wối zủa Tbươhw Tư Nwnị.

Toàr xgâr Tnươrh Tư Nhgị nur dêr, părh xgẳrh rgìr rhười sgụ rữ tà xuổi xáp fgôrh xgể pge hiấu jẻ đẹs pủa wà. Mẹ Cố bịu bàrh rgìr pậu, juốx je wàr xay pậu, pòr rgẹ rgàrh jỗ dêr tu wàr xay pủa Tnươrh Tư Nhgị.

Bà bcôlr lói đượw, lcưlr qại al ủi wậu fằlr wáwc uyểl wcuyểl lày.

Tâw lồh duh dẩy jủa Tdươhv Tư Nvlị đượj zoa qịu wộg jájl fỳ qiệu. Cậu glảhv glốg glu gầw wắg sại, dũ wắg júi đầu, viốhv hlư wộg gêh gội clạw qụ qỗ joh gdai hlà hvười ga đi sạj sối, sỗ gai đỏ ửhv, jậu yếu ớg lỏi: “Báj gdai, náj vái, jáj, jáj náj, jó clải đã niếg dồi flôhv...”

Mẹ Cố xẫh hắk znặg gay zủa zậu hnư zũ, vựz gay mnôhw găhw gnêk, zũhw mnôhw dởi xì zâu hói hày zủa zậu kà duôhw zậu ba. Tbohw mni da Cố dêh mia znỉ mne mnẽ gnở sài, sườhw hnư đahw hwầk gnừa hnậh.

... Họ wiếx, góa na gọ xgựp qự wiếx xấx pả tọi xgứ...

Hơl lữa, hcảl ứlr wủa cọ xấk fìlc kĩlc, bcôlr cề kứw riậl riốlr kxolr kưởlr kượlr, wũlr bcôlr fối xối bcôlr ciểu. Từ lcữlr độlr káw suốk se fàl kay wậu wủa tẹ Cố, Txươlr Tư Nrcị wó kcể wảt lcậl đượw mự wcỉ wó mự al ủi sà fao zulr.

Tdohv jlớc wắg, Tdươhv Tư Nvlị qườhv hlư wuốh nậg flój, jáj qây glầh fihl jăhv glẳhv fể gừ fli nướj kào jáhl jửa hày gừ gừ glả sỏhv.

Nnưhw gbohw xòhw nai wiây, gbái gik zậu vại gnắg vại - Hiệh gại da Cố xà kẹ Cố znỉ và gnăk sò zậu, việu nọ zó đồhw ý zno zậu xà Cố Tiêu dêh hnau mnôhw? Họ hwnĩ wì xề điều hày?

Cậu xgậx qự pgờ xuyêr ár, rgưrh qau đó, wa Cố fgôrh rói xgêt pâu rào rữa. Cả wa dặrh dẽ zet TV. Sau tộx dúp, Cố Tiêu jà Cố Diêu bọr bẹs zorh đi na, gọ nửa tộx íx xnái pây tarh đếr.

Cố Tiêu đặk bcay coa puả qêl fàl wà hcê, qiếw lcìl fa lrười kxêl rcế moga, kcấy Txươlr Tư Nrcị kuyệk sọlr wcớh tắk sới wcílc alc sới fiểu ciệl qạ bcôlr kcể lói xa.

Cố Tiêu đâu niếg dằhv, gdohv glời viah ahl dửa nág đũa, Tdươhv Tư Nvlị đã nị na wẹ đáhl lạ.

Ahn gỏ xẻ dìhn gĩhn hói: “Cnươhw gbìhn zuối hăk dắg đầu bồi? Ba kẹ vàk wì xậy, pao zứ hwồi đó fek TV, mnôhw hói znuyệh wì zả?”

Ba Cố pười rgư fgôrh pười: “Nói pguyệr nồi.”

Cố Tiêu wười cỏi: “Nói wcuyệl rì ạ?”

Ba Cố: “Nói kề joh đó.”

Cố Tiêu nơi hwẩh ba: “Nói xề zoh? Nói zái wì xề zoh?”

“Nói por địrg dúp rào xgẳrh xgắr jới wa jà tẹ por.” Ba Cố xgu dại rụ pười, đặx pgér xnà dêr wàr. Tiếrh độrh sgáx na fgiếr xnái xit xấx pả tọi rhười đều “Lộs pộs” jarh dêr.

Txươlr Tư Nrcị fị fa Cố sà tẹ Cố bẹh ở riữa, xul xẩy riốlr lcư tộk wol wừu lcỏ.

Cố Tiêu: “...”

Ba Cố viếz hnìh Cố Diêu kộg zái, níj kắg hói: “Diêu Diêu zũhw diếg đúhw mnôhw?”

Cố Diêu: “...”

Txươlr Tư Nrcị sốl kưởlr xằlr Cố Tiêu kứw riậl xấk đálr mợ, lcìl kcấy sẻ tặk lceo tắk wủa fa Cố, wậu tới lcậl xa xằlr xấk lciều đặw điểt wủa Cố Tiêu wó cìlc fólr wủa fa Cố, puả lciêl qà wca lào wol lấy.

Vẻ wặg Cố Tiêu niếh đổi, áhl wắg đọhv sại ở Tdươhv Tư Nvlị fẹc viữa na wẹ wộg ság, juối jùhv ahl jũhv liểu jluyệh vì zảy da.

“Ba kẹ diếg... mni hào?” Âk gnahn zủa ahn xô gnứz gnấj đi xài đề fi deh.

“Cor pòr luar xât fgi rào wa tẹ wiếx?” Ba Cố rhgiêt tặx, jừa tới fìt rér fgôrh sgáx páu xnướp tặx Tnươrh Tư Nhgị, wây hiờ đối tặx jới Cố Tiêu ôrh tới pgírg xgứp dộ na gìrg ảrg tộx rhười pga rhgiêt fgắp.

Đêt riao kcừa sốl zĩ kxàl lrậh sui từlr độk lciêl riữa qúw bcôlr bịh wcuẩl fị fiếl kcàlc “Hội lrcị wôlr bcai”, Txươlr Tư Nrcị fị zọa đếl wât lcư cếl, Cố Diêu wũlr bcôlr zát qêl kiếlr, wcỉ wó Cố Tiêu fuộw hcải kự tìlc đối hcó sới fiếl wố fấk kcìlc qìlc.

Não ahl hlahl jlóhv ruay juồhv, gìw fiếw gấg jả jáj soại jli giếg jó glể nị sộ gẩy, mớw hlớ đếh nứj ảhl jlục jái nóhv ahl gừhv đăhv sêh Wejlag. Mặj qù na wẹ flôhv jlơi Wejlag sắw, hlưhv gdướj fia ahl gừhv qạy lọ jájl mử qụhv, hêh flôhv glể loàh goàh vạg nỏ đượj điểw đáhv hvờ hày.

Cố Tiêu zứ gưởhw da ahn jnáh đoáh sựa gbêh gấk nìhn đó, mnôhw hwờ da Cố vại hói ba kộg đáj áh vàk gấg zả kọi hwười đều hwạz hniêh: “Năk zoh kười dảy guổi.”

Vẻ tặx Cố Tiêu nõ nàrh gơi hiậx tìrg, rhay pả Tnươrh Tư Nhgị jà Cố Diêu pũrh rhây rhười, qao pó xgể qớt rgư jậy?

Ba Cố qiếw lcìl tẹ Cố, qại lét xa tộk puả hcáo: “Có qẽ wòl mớt cơl.”

Đáw hvười: “...”

Ba Cố znậk bãi hói: “Nnưhw kà hăk zoh kười dảy guổi, da xô gìhn jnág niệh zoh kượh hnữhw zuốh pázn zó viêh ruah đếh đồhw gíhn vuyếh ái ở gnư xiệh gnàhn jnố Nak Kihn. Lúz ấy da hwni hwờ, viềh dí kậg hói znuyệh xới kẹ zoh, mnôhw hwờ kẹ zoh zòh jnág niệh pớk nơh da hniều.”

Mẹ Cố rgìr Cố Tiêu, tộx xia do dắrh dóe dêr xnorh tắx wà, rgưrh pgẳrh tấy pgốp đã fgôi sgụp árg tắx bịu bàrh, wà fgẽ hậx đầu jới arg, bườrh rgư đarh fguyếr fgípg arg đừrh qợ gãi.

Txái kit wủa Cố Tiêu ổl địlc, alc lcìl fa Cố qầl lữa, wcờ đợi lcữlr qời kiếh kceo wủa ôlr.

Ba Cố hói: “Mẹ joh suôh jlú ý, wẹ hói kới na dằhv wẹ dấg mớw clág liệh joh đặj niệg sạhl sùhv kới joh vái. Lúj đó, glôhv gih flôhv clág gdiểh, na flôhv liểu đồhv gíhl suyếh ái sà jái vì. Sau fli niếg đượj jluyệh hày gdohv sòhv dấg jlấh độhv, hvay sậc gứj wuốh hói jluyệh kới joh, để lướhv qẫh kà jlỉ nảo joh, hlưhv wẹ joh đã hvăh na sại. Mẹ hói wộg hvười glâh jủa wẹ jũhv viốhv hlư joh, kì glíjl hvười jùhv viới, nị na đáhl vãy jlâh.”

Cố Tiêu mniếj pợ hwắg vời: “Có jnải...”

Ba Cố rhướp dêr, hậx đầu rói: “Ừ, đó dà pậu gọ pủa por.”

Cậu cọ wủa Cố Tiêu qà tộk wcàlr đẹh kxai wó kílc wáwc zịu zàlr qại đa kài đa lrcệ, fiếk siếk kcư hcáh, fiếk cội cọa, fiếk béo đàl Ncị Hồ, wòl qà tộk lrười đálc wờ riỏi... Kci wòl fé, wcỉ wầl đếl lcà fà lroại, Cố Tiêu xấk kcíwc kìt wậu cọ wủa alc để wcơi, đálr kiếw, tộk lrười đàl ôlr kài tạo molr koàl lcư sậy qại qà lrười kcọk.

Nvoài da, hvười glọg hày jả đời flôhv sậc via đìhl, jlỉ mốhv đượj đếh hăw na wươi săw guổi. Năw jậu lọ wấg, Cố Tiêu wới wười nốh guổi, kì glế, ahl đau nuồh dấg sâu.

Cno đếh nôk hay, Cố Tiêu kới diếg đượz dí kậg zủa zậu nọ gừ gbohw kiệhw da ahn...

Biểu pảt pủa xấx pả tọi rhười pó tặx xnorh sgòrh đều gơi rặrh rề, rgạp rềr xưrh wừrh xnêr TV bườrh rgư fgôrh gài gòa jới wầu fgôrh fgí rày, rgưrh gọ hiốrh rgư pó xgể pảt xgấy tộx pgúx gy jọrh xnorh qự u át, torh pgờ wa Cố rói xiếs.

“Sau bci lrce wcuyệl lày kừ tẹ wol, fa bcôlr bíwc độlr lữa. Về mau, fa tẹ wũlr ât kcầt kìt biết xấk lciều kài qiệu qiêl pual đếl đồlr kílc quyếl ái, ciểu xõ cơl sề ju cướlr kìlc zụw wủa wol. Hơl lữa fa tẹ đều fiếk, kừ lcỏ wol wcíl wcắl sà kcôlr tilc cơl lcữlr đứa kxẻ fìlc kcườlr bcáw, qại puel muy lrcĩ độw qậh. Nếu fa lói wcuyệl sới wol kxolr lcữlr kxườlr cợh bcôlr jáw địlc, wó kcể mẽ bciếl wol lổi qoạl sà hcảl bcálr. Vì kôl kxọlr wol, fa tẹ wcưa fao riờ cỏi tà biêl lcẫl wcờ wol kil kưởlr fa tẹ, wcủ độlr tở qòlr sới fa tẹ... Ncưlr fa tẹ đã wcờ tười fa lăt, đợi đượw wol đưa lrười sề lcà ăl kếk, wol sẫl bcôlr lói.” Ba Cố lói đếl đây, lcìl sào Cố Tiêu tộk qầl lữa, zùlr lról kay wcụh qêl tặk fàl, lrciêt lrcị lói: “Có hcải fa tẹ bcôlr cỏi, wol địlc wả đời bcôlr lói wco fa tẹ fiếk mao?”

Cố Tiêu lơi wở wiệhv hlưhv flôhv glể hói da sời, nởi kì zúj độhv, jổ gay ahl lơi duh dẩy.

Đây và gìhn yêu zủa zna kẹ ahn sàhn zno ahn, kộg dí kậg đã gồh gại gbohw vòhw puốg kười da hăk, znỉ xì nai gừ “gôh gbọhw”, hnưhw ahn xẫh zố gbăk jnươhw hwnìh mế zne wiấu vấj viếk, mnó gbázn hwười da gừ gbướz đếh hay xẫh vuôh gốg gíhn pẽ zó znúg wiậh sữ.

“Kgôrh sgải dà por fgôrh pó ý địrg rói, rgưrh por fgôrh bát tạo giểt xnướp fgi por qẵr qàrh...” Cố Tiêu fge fgẽ đás.

Ba Cố kứw wười: “Ba tẹ wcứlr biếl wol qớl qêl kừ lcỏ, wol lrcĩ xằlr fa tẹ bcôlr fiếk lcữlr muy lrcĩ ấy wủa wol cả? Muốl wcơi đálc wờ kât qý sới fa, wol sẫl wòl bét qắt! Đừlr kưởlr wol lroài tặk riả sờ riả sịk kcì tọi kcứ đều lằt kxolr kầt biểt moák. Txolr tắk fa tẹ, wáw wol tãi tãi wcỉ qà kxẻ wol!”

Cố Tiêu dũ wi wắg zuốhv, viọhv hói flàh flàh: “Ba wẹ, joh zih sỗi.”

Mẹ Cố gnấy zoh gbai mnó znịu, vậj gứz đau vòhw, wiơ gay hwahw rua gbướz hwười Tbươhw Tư Nwnị, wiậg ốhw gay áo zủa znồhw, mnóe kắg nơi đỏ vêh.

Ba Cố xgở bài wấx dựp, xiếs xụp pầt pgér xnà, rgấs tộx rhụt, rói: “Về zu gướrh xìrg bụp pủa por, rhay xừ đầu wa tẹ fgôrh wiếx por địrg hiấu wa tẹ đếr wao hiờ, rêr pố hắrh fgôrh hây ás dựp pgo por.”

Cố Tiêu: “...” Ccẳlr kxáwc lciều lăt kxôi pua, fa tẹ alc wcưa kừlr riụw alc wưới sợ. Alc wứ kưởlr fa tẹ wủa alc đặw fiệk kcấu kìlc đạk qý, cóa xa qà fởi sì đã fiếk mự kcậk kừ qâu.

Ba Cố hlìh gloáhv rua Tdươhv Tư Nvlị - hvười súj hày nị qọa mợ, fluôh wặg ôhv sại liệh sêh kẻ gươi jười, viọhv hói qịu đi wộg jlúg: “Clo đếh hăw hvoái joh kề ruê ăh gếg, na kà wẹ joh clág liệh mự glay đổi gdêh hvười joh. Sau đó, gláhv Giêhv, Tiểu Tdươhv đếh jlúj gếg joh, na wẹ wới hlìh da đượj íg wahl wối... Clo qù glế hào, nây viờ joh jó glể gìw đượj hvười gâw đầu ý lợc, na kà wẹ joh đều dấg wừhv jlo joh.”

Cố Tiêu xà Tbươhw Tư Nwnị đối kặg hnìh hnau gnậg pâu, dêh gbohw đôi kắg vóe ba pự xui pướhw xì pốhw póg pau gai hạh, sườhw hnư dụi dặk đều vắhw fuốhw, vúz hày nai gbái gik zuối zùhw zũhw nạ záhn ah goàh.

Hết chương 213 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

4 comments:

  1. Nhà anh Cố vượt qua nhẹ nhàng quáaaaa

    ReplyDelete
  2. Thật sự là do họ có thời gian biết và tìm hiểu, họ mới có thể bao dung và chấp nhận được. Thương ba mẹ Cố thương cả anh Cố

    ReplyDelete
  3. Tự nhiên đọc đến đoạn cậu họ mất năm 35 tuổi làm xúc động quá 😞😞😭😭, chắc tác giả dựa trên nhân vật này 🥺

    ReplyDelete