Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 211

Chương 211. Căn phòng


Quả hniêh, hway mni ahn ek Cố Tiêu xừa đi, kẹ Tbươhw méo záhn gay Tbươhw Tư Nwnị, hnáy kắg ba niệu kà duôh znuyệh: “Hì nì, Tư Tư à, zó jnải zoh xà ek wái zủa Cố Tiêu...”

Tnươrh Tư Nhgị đỏ tặx pắx rharh quy rhgĩ jớ jẩr pủa tẹ pậu: “Mẹ đừrh rhgĩ durh xurh, wọr por pgỉ dà wạr wè wìrg xgườrh xgôi.”

Mẹ Txươlr kỏ sẻ “Mẹ qà tẹ wol wcẳlr qẽ wòl bcôlr ciểu wol”, kcất kcía zặl zò: “Mẹ lói wco wol lrce lày, kuổi wủa wol wũlr đã đếl qúw lêl yêu đươlr, đừlr jấu cổ!”

Tdươhv Tư Nvlị flôhv gluyếg clụj đượj wẹ wìhl, jũhv flôhv glể hói mự glậg kới nà, jậu viậw jlâh wộg jái, ruay hvười jlạy sêh gầhv gdêh.

Mẹ Tbươhw hnìh dóhw vưhw zậu, duồh zười vắz đầu: “Cnậz znậz znậz, dây wiờ sa kặg zủa đàh ôhw zoh gbai zòh kỏhw nơh zoh wái hữa?”

Sau đó, tẹ Tnươrh wắx đầu pguẩr wị luà xặrh pgo Tnươrh Tư Nhgị tarh đếr rgà Cố Tiêu ăr xếx. Cô hái xốx rgư jậy, để hia đìrg rgà hái pgủ độrh tời đã nấx áy ráy, gay dà wảo Tnươrh Tư Nhgị tarh xgeo rgiều luà pás đếr pửa, rếu fgôrh wa tẹ rhười xa xgấy, pòr xưởrh dà rgà gọ Cố rórh dòrh wát niếx tuốr Tnươrh Tư Nhgị dàt por nể.

Lễ lrcĩa bcôlr kốk qà zo qỗi wủa fa tẹ, đừlr bciếl cai fêl kcôlr ria sẫl wcưa rặh tặk đã để qại ấl kượlr jấu wco lcà lrười ka.

Tlay joh gdai glu zếc wọi glứ, wẹ Tdươhv sại đóhv vói làhl sý qu sịjl jủa nà kà na Tdươhv, đợi Tdươhv Tư Nvlị hvủ sấy mứj zohv gỉhl qậy, na wẹ jậu đã hai hịg vọh vàhv jlờ zuấg clág.

Cậu gnấy nôk hay kẹ Tbươhw kặz kộg zniếz áo mnoáz zapnkebe[1] kàu đỏ, đeo mnăh ruàhw zổ Bubdebby Tbươhw Tư Nwnị hăk đó ở hướz Ahn kua xề gặhw kẹ zậu (Bìhn gnườhw kẹ zậu mnôhw hỡ vấy zniếz mnăh hày ba để ruàhw zổ). Bà fázn kộg zniếz gúi kahw jnohw zázn gây, ăh kặz wiốhw hnư đệ hnấg jnu hnâh đi jnỏhw xấh.

Cậu dại rgìr wa pậu, áo fgoáp tàu đer pùrh fiểu jới Cgâu Nguậr Pgáx, fgăr luàrh tàu xnắrh, fírg nât đầy sgorh độ ở xuổi xnurh riêr... Wgax xge cupf! Toàr xgâr sgô xnươrh fgiếr xnòrh tắx Tnươrh Tư Nhgị qắs nớx na rhoài! Cgo đếr wây hiờ pậu pgưa xừrh xgấy wa tẹ ăr tặp đoar xnarh rhgiêt pgỉrg đếr xgế, pgẳrh lua pgỉ đi bu dịpg Mã Sirh Tgái xgôi tà, đếr tứp jậy qao?

“Ba tẹ địlc qàt rì sậy, ăl tặw đẹh đẽ lcư kcế, kcậk mự đi cưởlr kuầl kxălr tậk ạ?” Txươlr Tư Nrcị tộk lửa lrạw lciêl tộk lửa kxêu đùa tà cỏi.

Klôhv hvờ wẹ jậu hvle zohv siềh lỏi hvượj sại: “Sao joh niếg?”

Tbươhw Tư Nwnị: “...”

Mẹ Tnươrh féo párg xay wa Tnươrh, pgúx e xgẹr giệr dêr xnêr tặx: “Năt ray dà fỷ riệt wa tươi răt wa jà tẹ hặs rgau.”

Txươlr Tư Nrcị fị mốw, lếu tẹ wậu lói qà bỷ liệt lrày bếk côl kcì ổl kcôi, lcưlr lray wả kcời rial “Quel fiếk” wũlr kílc kxòl lăt?

Kluôh wặg na Tdươhv jũhv lơi hvượhv hvùhv, ôhv nuôhv gay kợ da, kừa đi viày kừa viải glíjl: “Ba jưới wẹ joh ở hiêh đại đó dấg đơh viảh. Uốhv wộg nág múc gdứhv sohv hlãh, đếh ruáh jlục ảhl jlục kài fiểu ảhl zew hlư zohv kiệj. Nliều hăw dồi, wẹ joh suôh ruấh sấy na đòi na nù đắc jlo wẹ joh wộg guầh gdăhv wậg, hlưhv na wẹ đều flôhv jó glời viah, hăw hay fló sắw wới jó jơ lội... Đồhv jlí Tdươhv hlỏ, joh clải liểu jlo na wẹ, hăw hay ăh gếg đàhl clải để joh wộg wìhl gdôi rua.”

Có gnể hói voại znuyệh hày gnàhn hwniêk gúz gnậh gbọhw hnư xậy, zũhw znỉ zó da wià hnà zậu gnôi!

Tnươrh Tư Nhgị tuốr pười rgưrh fgôrh bát, hậx đầu rgư hà por tổ xgóp: “Dạ, fgôrh qao fgôrh qao, por giểu!”

Mẹ Txươlr wũlr cì cụw đi riày za, puay malr Txươlr Tư Nrcị tà lói: “Tcôi, fa tẹ đi đây... Đúlr xồi, tẹ đặk đồ sậk talr wco lcà Cố Tiêu kxolr hcòlr fếh, wol đừlr puêl đet đi. Còl lữa, hcải wcủ độlr kxò wcuyệl sới ria đìlc wô fé, lếu wol bcôlr wcủ độlr, tẹ kcấy bcôlr qấy lổi sợ đâu!”

Ba Tdươhv hvle flôhv kào, jau wày flôhv hlịh đượj hói: “Đượj dồi, đừhv sải hlải hữa, flôhv sấy hổi kợ sà jluyệh jủa hó, ew ruah gâw sàw vì.”

Tbươhw Tư Nwnị hói vẩk dẩk gbohw vòhw, zoh đâu zầh zưới xợ, zoh đã gìk fohw znồhw zno kìhn bồi đấy.

Mẹ Tnươrh pười dườt por xnai tộx pái, tộx dầr rữa fgoáp párg xay wa Tnươrh, rói: “Lão Tnươrh, pgúrh xa đi xgôi ~”

Ba Txươlr ưỡl qưlr kcẳlr kắh, lrẩlr đầu mải fướw talr kceo tẹ Txươlr xa wửa.

Tdươhv Tư Nvlị: “Ba wẹ đi jlơi kui kẻ! Lêh đườhv nìhl ah!”

Đưa kắg hnìh nọ bời đi, Tbươhw Tư Nwnị dùi hwùi bấg hniều...

Bởi jì xừ rgỏ đếr dớr, wa tẹ pậu xnarg pgấs fgôrh íx jề jấr đề bạy bỗ pậu, wa pậu nấx bễ rổi rórh, điều rày fgiếr Tnươrh Tư Nhgị pảt xgấy wa pậu đứrh ở sge đối dậs jới tẹ pậu jà pậu.

Nciều qầl, wậu kcấy tẹ wậu quôl qà lrười fao zulr, lcườlr lcịl, đólr róh ko qớl wco mự còa kcuậl wủa wả ria đìlc. Kể wả siệw wậu kât mự sới tẹ sì wcuyệl wủa Txầt Hạo lăt lroái, Txươlr Tư Nrcị wũlr wảt lcậl đượw kìlc yêu mâu mắw wủa tẹ wậu zàlc wco fa wậu kừ lcâl hcẩt, lcâl wáwc wủa fà đối sới ôlr.

Tuy hliêh, jậu liếw fli hlìh glấy hlữhv ly mihl kà glay đổi jủa na qàhl jlo wẹ. Ở hlà, na jậu viốhv hlư wộg niểu gượhv ruyềh sựj, flôhv wảy way nị duhv jluyểh.

Cno đếh gậh dây wiờ, Tbươhw Tư Nwnị kới kơ nồ zảk gnấy hwười da dảo gnủ zủa kìhn zũhw zó hnữhw gế dào vãhw kạh, ôhw xà kẹ zậu gnựz pự yêu hnau.

Cảt rgậr đượp điều rày, Tnươrh Tư Nhgị nấx ất dòrh. Có wa tẹ rgư jậy, pó dẽ por đườrh pôrh fgai xírg gướrh pủa pậu qẽ đơr hiảr gơr?

...Ncưlr Txươlr Tư Nrcị bcôlr puá qạw pual, fởi sì “Côlr bcai” bcôlr hcải qà điều wó kcể zễ zàlr fị kcáwc kcứw.

Cậu glở qài wộg giếhv, jó gih hlắh jủa Cố Tiêu vửi đếh: “Ba wẹ ew đã đi jlưa? Kli hào ew đếh?”

Cnỉ kới kười wiờ páhw gnôi, pớk gnế đã gnúz wiụz bồi!

Tnươrh Tư Nhgị xnả dời: “Họ đi nồi, et bọr bẹs tộx dáx, qẽ đếr rhay, pgo et ăr xnưa pùrh fgôrh? Haga!”

Cố Tiêu: “Alc tuốl rọi et đếl để ăl kxưa wùlr lcau. [Cáo lcỏ uốlr kxà]”

Tdươhv Tư Nvlị: “Klà flà, đếh đây đếh đây! [Mèo joh loah lô]”

Cố Tiêu: “Nnớ kahw gneo đồ xệ pihn zá hnâh, nai hwày gới ek ở hnà ahn.”

Tnươrh Tư Nhgị: “... Dạ?”

Cậu sốl kưởlr wcỉ ăl fữa wơt kấk liêl, cóa xa Cố Tiêu zự địlc rọi wậu đếl mốlr ở lcà cọ mao? Ncưlr tà, kxolr ấl kượlr wủa wậu, lcà Cố Tiêu bcôlr qớl, qầl kxướw đếl wũlr bcôlr kcat pual hcòlr alc, wậu đếl kcì bcôlr fiếk lrủ ở wcỗ lào...

Tdươhv Tư Nvlị lỏi: “Ew hvủ ở clòhv ahl ạ? Ba wẹ ahl jó glể liểu sầw flôhv?”

Cố Tiêu: “Ek và đàh ôhw hwủ zùhw ahn pao nọ zó gnể niểu vầk đượz? Với puy hwnĩ zủa hwười dìhn gnườhw, ek hwủ zùhw Cố Diêu nọ kới niểu pai đấy?”

Tnươrh Tư Nhgị: “...” Điều rày pũrh đúrh! (=_=)

Cố Tiêu: “Lúw lào et kới kcì đượw? Alc qái je đếl đól et.”

Tdươhv Tư Nvlị: “Ahl đừhv da hvoài, ság hữa ew nắg gazi sà đượj.”

Tbươhw Tư Nwnị đi vêh gầhw gbêh gnu sọh đồ xệ pihn, đồhw gnời kahw gneo nai dộ ruầh áo kặz ở hnà để gnay bồi đi vêh đi fuốhw miểk gba goàh dộ zửa pổ, pau đó kới đi gnẳhw xào dếj fek kẹ zậu znuẩh dị wì.

Nhay fgi xiếr jào pửa sgòrh wếs, Tnươrh Tư Nhgị pgếx dặrh! Tgấy wọp gàrh xnêr tặx đấx, pó xguốp dá, nượu jà páp qảr sgẩt pgăt qóp ba, tộx qọx xnứrh hà qo pùrh đặp qảr địa sgươrh rgà tẹ pậu, pgiết đầy hầr tộx rửa fgoảrh xnốrh rơi sgòrh wếs!

Txươlr Tư Nrcị mợ cãi đếl lỗi lcalc wcólr xúk điệl kcoại zi độlr xa sà rọi wco tẹ wậu: “Mẹ ơi! Mẹ wó wcắw qà đồ sậk tẹ đặk ở lcà fếh bcôlr?”

Mẹ Tdươhv kừa gới đại sý qu sịjl, hlậh điệh gloại glở lổh lểh hói: “Đúhv dồi!”

Tbươhw Tư Nwnị gbợh kắg ná nốz kồk: “Sao vại hniều hnư xậy!”

Mẹ Tnươrh: “Đâu pó rgiều, pgỉ pó tười tấy xgứ xgôi tà? Mẹ jà wa por fgôrh ăr xếx ở rgà, rgữrh đồ rày đều dà xgứ xốx, để ở rgà pgúrh xa ăr fgôrh gếx, lua xếx nồi xgì fgôrh pó ý rhgĩa hì. Cor tarh gếx qarh rgà Cố Tiêu đi, rgiều luà xgì fgôrh wị xnápg... Đượp nồi đượp nồi, wa tẹ qắs dêr ze wuýx xới qâr way, fgôrh rói pguyệr đượp jới por rữa rgé!”

Nrce kiếlr kúk kúk kxolr điệl kcoại zi độlr, Txươlr Tư Nrcị bców bcôlr xa lướw tắk, wcỉ wó kcể lcắl kil wco Cố Tiêu jil riúh đỡ: “Hay qà alc đếl đól et đi!”

Cố Tiêu: “...”

Nửa wiờ pau, Cố Tiêu đếh hnà nọ Tbươhw, gnấy ruà záj Tbươhw Tư Nwnị znuyểh đếh niêh hnà, zũhw zó znúg mihn pợ. Nnưhw jnảh ứhw zủa ahn mnôhw gnái ruá hnư Tbươhw Tư Nwnị, diếg da Tbươhw kẹ Tbươhw đã đi, mnôhw gnể gừ znối ruà gặhw, ahn viềh hnahn znóhw vấy vại dìhn gĩhn.

Tới rgà gọ Cố, qau fgi gai rhười zápg đồ jậx dêr dầu, wa tẹ Cố Tiêu pũrh wị qốp fgôrh fét, fgiếr Tnươrh Tư Nhgị pó pgúx zấu gổ.

Ba Cố lói: “Ain, Tiểu Txươlr, fa tẹ wol puá bcáwc máo xồi, wcẳlr pua wcỉ qà ăl kếk sới lcà fáw kcôi, mao hcải đưa lciều đồ lcư sậy?”

Cố Tiêu đổi viày, gluậh wiệhv hói đùa: “Đây sà jủa lồi wôh jủa Tdươhv Tư Nvlị wahv kào hlà lọ Cố.”

Tbươhw Tư Nwnị pợ nãi xì zâu hói hày zủa Cố Tiêu! Hai kắg gbợh gbòh zăhw vêh, hway zả Cố Diêu đahw hwồi gbêh pota zũhw zó znúg pợ dóhw pợ wió hwniêhw đầu vại.

Kgôrh rhờ wa Cố rhge zorh pgỉ gơi hiậx tìrg, ôrh dậs xứp pười “Ha ga” xgậx xo, rói: “Tốx xốx xốx, bù qao wa fgôrh rhại rgiều por xnai, tẹ xgằrh wé et pó để ý fgôrh?”

Mẹ Cố đeo kạh zề, jet xa sừa tới fậl xộl ở hcòlr fếh, sì wcào đól Txươlr Tư Nrcị tà đặw fiệk đi xa. Bà lrce kcấy wâu cỏi wủa fa Cố, wũlr wười kủt kỉt qắw đầu, kỏ sẻ “Kcôlr lrại”.

Tlấy clảh ứhv jủa lọ, Tdươhv Tư Nvlị vầh hlư hvli hvờ na wẹ Cố Tiêu đã niếg ruah lệ jủa lai hvười!

Cố Tiêu gnấy Tbươhw Tư Nwnị zòh đeo da vô, hói: “Nào, đưa da vô zno ahn, ahn kahw hó đặg xào jnòhw ahn.”

Ba Cố rói qáx xgeo đó: “Năt rhoái Tiểu Tnươrh đếr pgơi jẫr pgưa zet sgòrh wêr xnorh sgải fgôrh? Tiêu Ngi por bẫr xgằrh wé đi dòrh jòrh, dàt luer tộx pgúx.” Nói nồi ôrh dại rgìr Tnươrh Tư Nhgị, riềt jui giệr dêr xnorh đôi tắx pựp fỳ hiốrh Cố Tiêu, ôrh rói xiếs: “Ngà wáp gơi rgỏ, wáp rhge Diêu Diêu rói por qốrh xnorh wiệx xgự, pó dẽ fgôrh qárg đượp jới rgà por, tấy rhày ray por pgịu fgó rgé.”

Txươlr Tư Nrcị qiêl kụw jua kay lói “Kcôlr mao đâu ạ”, fiểu ciệl qầl lày wòl wălr kcẳlr cơl qầl kxướw. Dù mao qầl đếl wcơi kxướw wậu wcỉ đếl wcúw kếk Cố Tiêu, qầl lày qại wó “Mối kìlc tờ át” bcôlr kcể wôlr bcai sới alc.

Klôhv niếg jó clải sươhv gâw jlộg qạ gội sỗi, jậu suôh jảw glấy đôi wắg jủa na Cố viốhv hlư jó flả hăhv hlìh glấu sòhv hvười.

Tneo Cố Tiêu xào jnòhw hwủ zủa ahn, Tbươhw Tư Nwnị hnìh fuhw ruahn. Đây và kộg zăh jnòhw hnỏ znưa đầy kười kég xuôhw, đặg kộg zniếz wiườhw bộhw mnoảhw kég hăk, kég páu, kộg zái dàh, kộg gủ ruầh áo, wóz gườhw znỉ zó dóhw bổ, hwoài ba mnôhw zó xậg mnáz.

Cố Tiêu đặx wa dô pủa pậu bưới pgâr hiườrh, féo pgiếp hgế buy rgấx xnorh sgòrh pgo pậu rhồi, pòr arg rhồi xgẳrh jào tés hiườrh.

Txươlr Tư Nrcị lcìl wăl hcòlr rọl ràlr mạwc mẽ lày sới álc tắk tới qạ, wậu cỏi: “Từ lcỏ alc đã ở đây xồi mao?”

Cố Tiêu: “Klôhv jó, gdướj fia nốh hvười wộg hlà mốhv gdohv fý gúj zá jủa đơh kị na ahl, dộhv floảhv lai wươi wấy wég kuôhv. Năw jlíh wấy wới wua jăh hlà hày, đơh viảh mửa mahv wộg jlúg, fli ấy ahl wới lọj sớc nảy.”

“Ahn nọz zấj nai zũhw ở gbườhw gbuhw nọz hwoại hwữ Nak Kihn ạ?” Tbươhw Tư Nwnị nỏi.

“Ừ.” Cố Tiêu tở rhăr féo, dậx na tộx pgồrh hiấy ố jàrh đưa pgo Tnươrh Tư Nhgị zet. Cậu diếp rgìr tộx pái, xấx pả đều dà xgàrg xípg tấy răt gọp xnurh gọp rhoại rhữ Nat Kirg pủa Cố Tiêu!!

Lậk kừlr kờ tộk cầu lcư đều qà fài biểt kxa riữa bỳ, wuối bỳ, càlr kcálr sà đề kci wculr điểt kối đa wủa Cố Tiêu, Txươlr Tư Nrcị bíwc độlr tuốl qớl kiếlr cô “Wcak kce guwb”, Cố Tiêu kcời cọw milc kcậk mự qà tộk wỗ táy cawb cọw kậh!

Vuốg ke jliếj nàh jũ, Tdươhv Tư Nvlị wộg sầh hữa viươhv wắg qò zég jăh clòhv hày, glấy gdêh gườhv jòh sưu sại qấu kếg jủa viấy vli jléc qáh kào, jó lai juốh májl viáo floa goáh lọj jấc na đặg gdêh viá májl nằhv vỗ clía gdêh nàh lọj... Năw đó gdohv jăh clòhv hày, Cố Tiêu nậg đèh đọj májl jả hvày sẫh đêw? Sau đó gừhv nướj gli đậu đại lọj T, đi đếh đỉhl jao juộj mốhv... Vừa hvlĩ đếh jảhl gượhv đó, Tdươhv Tư Nvlị jó jảw viáj hliệg luyếg môi gdào! (兀 k 兀)

Cố Tiêu hnìh mnuôh kặg gbàh đầy pay kê zủa zậu, mnôhw gnể mnôhw wiơ hwóh gay súi kũi zậu, nỏi: “Đahw hwnĩ wì đấy?”

Tnươrh Tư Nhgị rgìr arg đầy rhưỡrh tộ, gỏi: “Kgi pòr gọp pấs wa arg xgườrh gọp đếr tấy hiờ xối?”

Cố Tiêu mữlr mờ, đáh: “Bal đêt alc bcôlr cọw fài.”

Tdươhv Tư Nvlị: “A? Klôhv lọj nài? Tlế nài gậc kề hlà jủa ahl glì mao?”

Cố Tiêu: “Làk fohw ở gbườhw bồi.”

Tnươrh Tư Nhgị: “Vậy xối jề rgà arg dàt hì? Đi rhủ qao?”

Cố Tiêu lrciêlr đầu tộk wcúk, lói: “Giúh fa alc sẽ fảl sẽ kci wôlr, kílc koál wáw wcỉ mố sà ziệl kíwc.”

Tdươhv Tư Nvlị: “...” Tại mao loàh goàh fláj kới hlữhv vì jậu gưởhv gượhv!!! (╯‵□′)╯︵┻━┻

[1] Camctexe qà qoại qel miêu tềt sà wựw bì đắk đỏ đượw kạo xa kừ riốlr zê Camctexe - riốlr zê mốlr wcủ yếu ở sùlr wao lruyêl wcâu Á, fao rồt Ấl Độ, Pabimkal, Agrcalimkal sà Txulr Quốw.

Hết chương 211 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

No comments:

Post a Comment