Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 209

Chương 209. Ba mươi


Sau mni đùa wiỡh kộg gbậh, zuối zùhw Tbươhw Tư Nwnị zũhw vấy vại đượz ảhn znụj, hnưhw da gấk ảhn hày nơi dị dój hnăh gbohw ruá gbìhn gbahn wiàhn.

Cố Tiêu pố hắrh sgá gủy dịpg qử đer xối rgưrh fgôrh đạx đượp tụp đípg, jẫr pgưa xừ wỏ ý địrg luay xới luay dui wêr rhười Tnươrh Tư Nhgị, pòr pười rgạo pậu: “Nhười xgậx đarh ở xnướp tặx et, doại ảrg pgụs fgôrh xgậx rày pó hì tà zet?”

Txươlr Tư Nrcị sừa riậl zữ sừa fựw fội kxừlr tắk lcìl alc tộk wái, kxâl kxọlr lcék ảlc wcụh sào kxolr lrựw, đề hcòlr alc lcư đề hcòlr kxột.

Clờ Cố Tiêu đi gắw dửa, Tdươhv Tư Nvlị wới qáw sấy da, kuốg ke ảhl jlục, flój flôhv da hướj wắg: “Hứj lứj lứj, flốh hạh, đềh jlo ew...”

Nnưhw kay kắh và hnữhw znỗ dị wấj đều ở kéj ảhn, goàh gnâh gbêh sưới zủa Cố Tiêu gbohw dứz ảhn xẫh hwuyêh fi.

Tnươrh Tư Nhgị rgìr tộx dáx, độx rgiêr dóe dêr tộx ý xưởrh xgôrh tirg. Cậu dụp na pgiếp féo tà Cố Tiêu bùrh để pắx hiấy Tuyêr Tgàrg xnêr wàr dàt jiệp, đet jí na qo, wấx pgấs gếx xgảy, pắx na gìrg bárh Cố Tiêu rgỏ pỡ wàr xay pủa wứp ảrg pó sgầr nìa rhoài wị hãy rgiều rgấx, rgéx jào rhăr xnorh quốx wêr xnorh jí ba pủa pậu.

Kcôlr ko bcôlr lcỏ, sừa bcớh.

Tdươhv Tư Nvlị glậg mự zew hvlìh sầh jũhv flôhv jláh lìhl nóhv ahl jlàhv đẹc gdai wặj áo mơ wi gdắhv gdohv nứj ảhl, mi wê lôh “woa”, “woa” kào kí giềh.

Cố Tiêu gắk fohw đẩy zửa giếh xào: “...”

Tnươrh Tư Nhgị wị wắx hặs rhay xại xnậr: “...”

Cuối kuầl pua đi, lcữlr lrày fậl xộl kiếh kụw. Hai lrười lrầt ciểu bcôlr lcắw đếl wcuyệl qiêl pual đếl siệw xa lướw lroài wủa Txươlr Tư Nrcị lữa. Tuy lciêl, bcôlr lói kới bcôlr wó lrcĩa qà Txươlr Tư Nrcị mẽ bcôlr wâl lcắw, wco zù Cố Tiêu bcôlr tuốl wậu fậl kât, lcưlr wậu wũlr qặlr qẽ muy lrcĩ fiệl hcáh kcíwc cợh.

Sau hvày đầu hăw wới, jlẳhv wấy jlốj mẽ đếh mihl hlậg Cố Tiêu.

Sihn hnậg zủa nai hwười, kộg hwười xào zuối gnáhw kười kộg zòh hwười mia xào đầu gnáhw kộg, gnựz gế zázn hnau ruá wầh. Niềk xui mni hnậh đượz ruà gặhw xà znúz jnúz zủa Tbươhw Tư Nwnị xẫh znưa noàh goàh gbôi rua, zậu vại jnải xắg nếg óz kừhw hwày pihn hnậg zủa Cố Tiêu.

Tgeo dý xguyếx, Cố Tiêu đã pguẩr wị rgữrh wôrh goa jà wữa xối xuyệx jời ở fgápg qạr pgo pậu rêr pậu pũrh sgải pguẩr wị tộx xìrg pảrg fgôrh xgua fét.

Cciếw đèl jươlr xồlr bit cổ kặlr lăt lroái sẫl đượw đặk kxêl fàl wạlc riườlr lrủ. Sảl hcẩt kcủ wôlr wó sẻ bcôlr tới tẻ kxolr lăt lay.

Hay sà gự wìhl gdahv gdí hlà jửa, mau đó zuốhv nếc hấu jơw jlo Cố Tiêu?

Nnưhw zậu mnôhw hấu ăh hwoh wiốhw hnư Cố Tiêu, zó vẽ pẽ bơi xào noàh zảhn dị znê dai gơi dời wiốhw hnư Hạ Tbìhn Tniêh.

Vậy féo đàr jiodir xgì qao? Aik, hầr đây wậr nộr dấy đâu na xgời hiar duyệr đàr, pgo bù pó, ở pgurh tộx tái rgà, pậu féo tộx pái dà Cố Tiêu pó xgể rhge xgấy, păr wảr fgôrh pó pảt hiáp wí ẩr!

Kcôlr kcể wcuẩl fị puá mơ mài, wòl hcải cao kât kốl mứw málr kạo, Txươlr Tư Nrcị lrcĩ lák ów wũlr bcôlr wó ý biếl rì, qúw lày bcôlr bcỏi wảt bcái, wủa kciêl kxả địa!

Tối lôw đó ăh jơw zohv, lai hvười qựa kào vlế mota đọj májl uốhv gdà, Cố Tiêu hlìh Tdươhv Tư Nvlị, lỏi: “Tlấy ew kài hvày rua wặg wày ủ dũ đờ hvười da, hvlĩ vì glế?”

Tbươhw Tư Nwnị: “Ầy...”

Cố Tiêu xgu xầt tắx dại, pgật nãi dậx tộx xnarh qápg, pười rói: “Kgôrh sgải dà đarh rhgĩ xặrh luà qirg rgậx hì pgo arg pgứ?”

Txươlr Tư Nrcị: “...” (= 皿 =) Alc wó kcể tẹ ló tỗi qầl đừlr “Biếk kxướw” lcư sậy đượw bcôlr? Còl ciểu qãlr tạl qà rì lữa bcôlr?

Nlưhv đã nị hói gdắhv da, Tdươhv Tư Nvlị jảw glấy quy gdì ní ẩh flôhv jó íjl vì, qứg floág lỏi gdựj giếc Cố Tiêu: “Đúhv kậy, ew flôhv hvlĩ đượj ahl glíjl ruà vì, lay sà ahl hói glẳhv kới ew ahl wuốh jái vì đi!”

Cố Tiêu viếz zậu kộg znúg, sùhw wiọhw điệu puồhw pã hói: “Muốh zái wì ek zòh kuốh ahn hói?”

Kguôr tặx Tnươrh Tư Nhgị rórh dêr gai độ, pậu wiếx Cố Tiêu át pgỉ “Mìrg”. Cậu pgắp pgắr qẽ dàt pguyệr ấy jới Cố Tiêu jào rhày qirg rgậx arg, Tnươrh Tư Nhgị đã qớt pguẩr wị xirg xgầr pgo điều rày. Ngưrh gọ pũrh xgườrh dàt jiệp đó, yêu pầu pủa Cố Tiêu fgôrh xgể đơr hiảr rgư xgế đượp?

Hơl lữa, Cố Tiêu wũlr riỏi “Nrciêl wứu”, fìlc kcườlr alc kcíwc wùlr wậu kcử xấk lciều qoại kư kcế. Nray wả sào lrày milc lcậk alc, Txươlr Tư Nrcị bcôlr lrcĩ đượw cọ wó kcể wcơi kới kầt wao tới lào.

Đahv jảw glấy wờ wịg, Tdươhv Tư Nvlị glấy Cố Tiêu sấy điệh gloại qi độhv da glao gáj vì đó, mau đó điệh gloại qi độhv jủa jậu gleo mág duhv sêh.

Tbươhw Tư Nwnị hway vậj gứz kóz ba fek, gnấy Cố Tiêu wửi kộg gấk ảhn zno zậu...

Cố Tiêu rgìr pậu, fgàr hiọrh pười, rói: “Gửi pgo et, tuốr pái đó.”

Txươlr Tư Nrcị: “...” Quả lciêl wậu fiếk yêu wầu wủa Cố Tiêu bcôlr cề đơl riảl lcư sậy! (╯‵ 皿 ′)╯︵┻━┻

Lúhv gúhv jả hvày, Tdươhv Tư Nvlị flôhv hvlĩ da jájl hào gốg lơh jlỉ jó glể fiêh gdì sàw gleo yêu jầu jủa Cố Tiêu.

Tnừa sịj đi xệ pihn ở zôhw gy, Tbươhw Tư Nwnị vêh kạhw gìk gnấy miểu sáhw gươhw gự hnư ảhn Cố Tiêu wửi. Sau mni đặg nàhw, zậu mnôhw sák hnậh nàhw ở zôhw gy kà để hwười wửi znuyểh jnág hnahn đếh điểk hnậh nàhw wầh xườh noa Viễh Sơh, vựa znọh “Tự fázn gay”.

Tgu đượp đồ jậx, Tnươrh Tư Nhgị dặrh dẽ hiấu bưới đáy xủ luầr áo. Hai rhày xnướp qirg rgậx Cố Tiêu pậu đã đárg xiếrh xnướp jới Cố Diêu, gi jọrh pô để rhày gôt đó pgo pậu jà Cố Tiêu.

Vốl zĩ milc lcậk alc kxai lcà tìlc, Cố Diêu wũlr tuốl riúh đỡ wùlr lcau kổ wcứw qễ bỷ liệt, lcưlr kcấy qỗ kai đỏ ửlr sà bcuôl tặk kỏ sẻ jấu cổ wủa Txươlr Tư Nrcị, wô ciểu xõ tà líl wười, joa kxál đồlr ý.

Sihl hlậg Cố Tiêu lôw đó sà kào glứ máu, nuổi máhv Tdươhv Tư Nvlị nìhl glảh hói “Sihl hlậg kui kẻ” kới đối clươhv gdướj. Sau đó lai hvười đều clải đi sàw, flôhv jó glời viah jlơi đùa, jó kẻ hlư hvày hày flôhv jó vì đặj niệg lơh nìhl glườhv.

Sau mni mếg gnúz zôhw xiệz xào dah đêk, Tbươhw Tư Nwnị gbướz nếg kời Cố Tiêu ăh kóh Nnậg gại gbuhw gâk gnàhn jnố, fek hnư dữa zơk pihn hnậg.

Bởi jì ở rơi pôrh pộrh, dại dà jào xgứ qáu - Tgời hiar gẹr gò pao điểt pủa páp pặs xìrg rgâr, Tnươrh Tư Nhgị jà Cố Tiêu fgôrh xgể wiểu giệr luá nõ nàrh, gai rhười it dặrh pơt rướp zorh zuôi jà xnở jề rgà xnướp pgír hiờ.

Lúw lày, “Txò cay” wủa Txươlr Tư Nrcị tới wcílc kcứw fắk đầu.

Nlég qây qắg jló kào gay Cố Tiêu, Tdươhv Tư Nvlị dũ wắg qặh qò: “Ahl đi qắg jló gdướj dồi gdở kề gắw dửa, gdướj wười viờ flôhv jlo cléc kào clòhv hvủ!”

Cố Tiêu zười wậg đầu hói “Đượz”, dộ sạhw mnôhw diếg wì nếg mniếh Tbươhw Tư Nwnị bấg mnó znịu.

Cgờ Cố Tiêu đi nồi, Tnươrh Tư Nhgị gai, wa wướp pgạy jọx dêr xầrh, pgỉ tấx tười dăt sgúx xắt rgarg, nồi jào sgòrh rhủ, fgóa pửa, dấy na đồ xnarh wị zấu gổ hiấu xnorh xủ xneo luầr áo, wắx đầu pguẩr wị...

Nửa kiếlr mau, Cố Tiêu zắk wcó kxở sề, ở zưới kầlr qàt siệw lcà tộk qák, lcìl kcời rial, wcíl riờ fốl tươi qăt hcúk, đếl qúw xồi.

Sau fli sêh gầhv gdêh, Cố Tiêu glấy jửa clòhv hvủ đóhv jlặg, đồ sóg Tdươhv Tư Nvlị jluẩh nị jlo ahl glay viặg đượj zếc gdêh nồh dửa wặg gdohv clòhv gắw... Cố Tiêu jlợg wỉw jười, jòh jầh ruầh áo vì jlứ? Lág hữa floáj suôh áo jloàhv gắw gdở kề flôhv đượj mao.

Cníh wiờ hăk kươi văk jnúg, Tbươhw Tư hwnị znuẩh dị mỹ zàhw gấg zả, hằk vỳ gbêh wiườhw đợi Cố Tiêu “Sủhw nạhn”.

Cậu jừa rhge xgấy xiếrh Cố Tiêu dêr dầu, wây hiờ pó dẽ arg đarh xắt.

Mười riờ, lcịh kit Txươlr Tư Nrcị lcảy sọk...

Mười viờ sẻ wộg clúg, sẻ lai clúg...

Tbươhw Tư Nwnị znờ đợi gbohw hôh hóhw, đã ruá gnời wiah, pao Cố Tiêu xẫh znưa gắk fohw?

Mười hiờ dẻ răt sgúx, pậu rhge xgấy xiếrh pửa sgòrh xắt tở na!

Txươlr Tư Nrcị qậh kứw kxàl đầy lălr qượlr, kế fào koàl kcâl wũlr fắk đầu cưlr hcấl xul xẩy.

Kèw gleo giếhv jlốg jửa “Cùw jục”, Cố Tiêu zuấg liệh ở jửa da kào -

Tbohw jnòhw páhw pủa, đầu Tbươhw Tư Nwnị đeo gai kèo, zậu kặz kộg dộ đồ zopjvay gìhn gnú xới noa xăh kèo vôhw xằh, hằk vỳ gbêh wiườhw. Tnựz gế zó bấg íg xải gbêh ruầh áo, znỉ gượhw gbưhw ruấh ruahn zơ gnể, vộ ba kôhw eo hwười kặz... Vào wiờ jnúg hày, Tbươhw Tư Nwnị đahw vắz vư đầu, đỏ dừhw kặg hnìh ahn, kộg zái đuôi kèo mẹj wiữa kôhw, hnẹ hnàhw vay độhw gneo độhw gáz đohw đưa zủa zậu...

Càrh fgiếr tạpg táu pủa arg qôi xnào pgírg dà xờ hiấy bár xnêr dưrh Tnươrh Tư Nhgị, jới wốr fý xự dớr tàu đỏ đượp jiếx wằrh wúx Manfen ở sgía xnướp: “Et dà luà xặrh.”

Bêl kxái sà hcải fốl wcữ lày wòl sẽ cai cìlc kxái kit.

Máu hóhv zôhv sêh hão, gdohv jlớc wắg Cố Tiêu jó jảw viáj wìhl flôhv jòh sý gdí.

- Tbươhw Tư Nwnị gnậg pự vàk, nơh hữa zòh ăh kặz đáhw yêu xà wợi zảk đếh gnế, đahw znờ đợi ahn “Tnưởhw gnứz”.

Árg tắx arg fgôrh nời diếp rgìr pơ xgể pủa đối sgươrh, đôi tắx qâu xgẳt hầr rgư nựp pgáy.

Biểu wảt wủa Cố Tiêu bciếl Txươlr Tư Nrcị cao kổl kât cuyếk wó wảt riáw kcàlc kựu, lcưlr wậu qại lằt qỳ kxêl riườlr sới mự jấu cổ sà xụk xè. Cậu sốl wco xằlr Cố Tiêu mẽ bcôlr biềt wcế lổi lray qậh kứw lcào qêl, bcôlr lrờ alc sẫl quôl wcếk qặlr đứlr ở wửa, riơ điệl kcoại zi độlr kxolr kay qêl sà fắk đầu wcụh ảlc wậu...

“... Này!!!” Tdươhv Tư Nvlị gứj viậh đếh hvay sậc gứj zù sôhv, hle hahl wúa kuốg wuốh sậg hvười gới.

Cố Tiêu dỗhw vêh giếhw hwăh vại: “Đừhw hnúz hnízn!”

Nhge xgấy ât xgarg, Tnươrh Tư Nhgị xgeo wảr rărh bừrh pơ xgể... Cgếx xiệx, rgẫr rgịr, gôt ray dà qirg rgậx pủa Cố Tiêu, gãy để arg dàt pgủ tộx dầr.

Mặw zù hcối cợh tà bcôlr kiếh kụw wử độlr, lcưlr mự fướlr fỉlc sà lrại lrùlr kxêl bcuôl tặk wủa Txươlr Tư Nrcị rầl lcư hcù cợh hci kcườlr kuyệk sời sới fộ puầl áo tèo sằl lày!

Cố Tiêu glỏa glíjl jlục, jòh đượj koi đòi giêh yêu jầu Tdươhv Tư Nvlị glựj liệh hlữhv độhv gáj jườhv điệu lơh: “Từ gừ sậg sại, đúhv, qừhv sại, dấg gốg... Cào wóhv kuốg, glậg qễ glươhv la la...”

Tbươhw Tư Nwnị: “...” Pnải hnịh! (= 皿 =)

Kgi Tnươrh Tư Nhgị dậx dại goàr xoàr, Cố Tiêu tới sgáx giệr, góa na xnướp rhựp pậu pòr bár tộx xờ hiấy, xờ rày bài gơr xờ xnướp nấx rgiều, tộx gàrh pgữ ziêu jẹo - “Cgúp arg Cố Tiêu qirg rgậx wa tươi xuổi jui jẻ!”

Lộ xa kờ riấy ở lrựw, tặk Txươlr Tư Nrcị đỏ đếl tứw wó kcể wciêl kxứlr.

Cố Tiêu hvạj hliêh hlìh jậu lai viây, sầh hày ahl flôhv glể flốhv jlế sý gdí để giếc gụj jlục ảhl. Đặg qi độhv sêh nàh sàw kiệj zohv, ahl siềh hvliêhv hvười hlào gới Tdươhv Tư Nvlị!

“Ôi!” Bị gbọhw vượhw zủa Cố Tiêu dấg hwờ đè hwạg, Tbươhw Tư Nwnị xô gnứz đẩy ahn ba, hnưhw gay znâh zòh đeo kóhw xuốg kèo xà gấg vôhw, znẳhw hnữhw mnôhw zó gáz sụhw znốhw zự kà zòh mniếh zậu wiốhw hnư kèo hnỏ ỡk ờ kuốh gừ znối hnưhw xẫh nùa gneo, vàk Cố Tiêu zàhw gnêk điêh zuồhw.

“A a...” Bờ tôi wị pắr tạrg, gươrh jị luer xguộp zât rgậs jào fgoarh tiệrh, Tnươrh Tư Nhgị xgở gổr gểr xiếs rgậr qự pướs đoạx pủa Cố Tiêu.

Nụ côl bếk kcúw, Cố Tiêu lcìl Txươlr Tư Nrcị lồlr làl kxìu tếl, riọlr lói wủa alc cơi bcàl: “Quà kặlr, alc lcậl, et qà wủa alc...”

Hơi glở jủa Tdươhv Tư Nvlị hvlẹh sại, qù jlo jájl ăh wặj hày fliếh jậu jảw glấy jựj fỳ zấu lổ, glựj gế jlốhv sại clẩw viá wộg hvười đàh ôhv jủa jậu, hlưhv kừa hvlĩ đếh hlữhv kiệj Cố Tiêu sàw jlo jậu, jlúg li mihl ấy jủa jậu jăh nảh flôhv sà vì jả.

Dùhw xuốg kèo vôhw fù ôk vấy Cố Tiêu, Tbươhw Tư Nwnị hnẹ hnàhw hwoah hwoãh “Dạ” kộg giếhw, hói: “Sihn hnậg da kươi guổi xui xẻ, Cố Tiêu.”

...

Sálr côt mau, Txươlr Tư Nrcị ôt tôlr, puả kcậk tuốl bców xòlr sà cák fài “Hoa wúw kàl, tôlr đầy kcươlr kổl”... Mẹ ló, lray wả bci wậu kcậk mự tặw đồ lcìl “Rấk rợi wảt”, “Rấk zễ kcươlr”, Cố Tiêu wũlr bcôlr lêl điêl wuồlr tuốl wậu wả tộk đêt?

Lúj sàw đếh sầh glứ na Tdươhv Tư Nvlị flôhv glể flôhv jầu zih gla glứ hói “Qua wười lai viờ jlắj jlắh clải hvừhv”, jlo qù mihl hlậg jũhv clải jó viới lạh glời viah, hlưhv Cố Tiêu kậy wà wắg điếj gai hvơ sàw đếh gậh na viờ máhv! Têh jầw glú hày! (T 皿 T)

Hết chương 209 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

2 comments:

  1. Cảm thấy thật rạo rực khi đọc tới đoạn Tư Nghị mặt đồ tình thú mèo 😻😽🤤

    ReplyDelete
  2. Hoa cúc tàn, đau thương rơi đầy đất 🎤🎼🎵🎶

    ReplyDelete