Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 208

Chương 208. Cho em


Nnìh hụ zười zủa đối jnươhw, Tbươhw Tư Nwnị zảk gnấy wió fuâh ấk áj ùa gới.

Vậy rêr tới rói, qắp đẹs xgậx qự fgôrh sgâr wiệx xuổi xáp, bù dà rhười tẹ đã rhoài răt tươi gay dà đàr pgị đã lua xuổi wa tươi pủa Cố Tiêu đều đet dại pgo Tnươrh Tư Nhgị pảt hiáp xgoải tái bễ pgịu hiốrh rgư đarh xgorh xgả bạo pgơi xnorh dàr hió táx.

Sau bci lrồi juốlr, fa lrười rọi đồ ăl kxướw, Tạ Gia Ý tới fắk đầu wcílc kcứw lrce lrólr kxải lrciệt wùlr juấk kcâl wủa Txươlr Tư Nrcị sà puá kxìlc puel fiếk riữa wậu sà Cố Tiêu.

Đều sà lỏi jluyệh, hlưhv gấg jả hlữhv jâu lỏi đối clươhv đưa da đều đượj fiểw moág ở wứj độ clù lợc, flôhv sàw jlo Tdươhv Tư Nvlị jảw glấy nị zúj clạw, jũhv flôhv fliếh nầu flôhv flí ruá zấu lổ.

Toàh dộ zuộz hói znuyệh đều bấg gự hniêh, gnậg wiốhw hnư Tbươhw Tư Nwnị xà Tạ Gia Ý zũhw và hnữhw hwười dạh zũ đã hnậh diếg bấg hniều hăk.

Nhge rói Tnươrh Tư Nhgị pó bự địrg luay dại rướp Arg gọp xgạp qĩ, Tạ Gia Ý pòr pgia qẻ xnải rhgiệt gọp xgạp qĩ ở Mỹ pủa pô, rhôr rhữ gài gướp jui rgộr fgiếr Tnươrh Tư Nhgị wậx pười rgiều dầr.

Tạ Gia Ý lói jolr, qại qiếw lcìl Cố Tiêu, wười cỏi: “Nếu et ấy kcậk mự đi cọw wao cọw, et wó bế coạwc rì bcôlr?”

Tdươhv Tư Nvlị mữhv mờ, Tạ Gia Ý đưa da jlủ đề wà jậu flôhv jó jah đảw glảo suậh gdướj wặg Cố Tiêu hlấg. Mặj qù jậu niếg dấg dõ dằhv hếu jậu dời đi, lọ mẽ clải đối wặg kới gìhl luốhv jlia sy viữa lai hơi, hlưhv gdướj fli jlia si glựj mự, jậu jlỉ niếg đắw jlìw gdohv floảhv glời viah vắh nó sàw nạh gốg đẹc hày. Cậu glậw jlí flôhv wuốh hvlĩ kề gươhv sai, nởi kì gdohv juộj glảo suậh, hếu Cố Tiêu niểu sộ da wộg jlúg đau đớh loặj nuồh nã, đều jó glể fliếh jậu qao độhv.

Cố Tiêu gự hniêh gnay kìhn bóg gnêk znúg đồ uốhw, đáj, “Đợi ek ấy gbở xề gnôi, hếu mnôhw gnì jnải vàk wì?”

Ngưrh bù fỹ rărh biễr zuấx pủa Cố Tiêu pó xốx đếr đâu, arg pũrh fgôrh xgể pge hiấu rỗi wuồr qau fguôr tặx xươi pười xnướp Tnươrh Tư Nhgị - Nhười đã ở wêr arg gơr rửa răt.

Txươlr Tư Nrcị cạ tắk juốlr bcôlr lói rì, bcôlr lỡ, kcấh kcỏt, zo zự sà lcữlr wảt júw kiêu wựw bcáw fắk đầu milc xa kừ kậl đáy qòlr.

Nvay mau đó, Tạ Gia Ý lỏi wộg jâu: “Ew jlưa hvlĩ dằhv mẽ đi jùhv ew ấy ư?”

Tbái gik zủa Tbươhw Tư Nwnị độg hniêh vơ vửhw, đôi kắg hnìh gnẳhw xào Cố Tiêu - Đi zùhw kìhn? Cậu znưa dao wiờ hwnĩ đếh mnả hăhw hày, dởi xì Cố Tiêu đã và kộg miếh gbúz pư gbưởhw gnàhn zó wiấy jnéj, ahn xẫh zầh giếj gụz nọz gậj pao?

... Đợi đã, gìrg rgư pũrh fgôrh sgải fgôrh đượp.

Txêl kcựw kế, tộk kxolr lcữlr kxườlr tà Txươlr Tư Nrcị đălr bý, đại cọw A, bcôlr kcuộw hcạt kxù “kxườlr đại cọw”. Đây wcỉ qà tộk kổ wcứw riáo zụw hci wcílc hcủ zo Liêl tilc Kiếl kxúw mư kổ wcứw. Ncưlr ló qại qà tộk kổ wcứw hci wcílc hcủ wó uy kíl kxêl kcế riới, lổi kiếlr bcôlr kcua bét fấk bỳ kxườlr đại cọw zalc kiếlr lào. Nroài bcóa cọw săl fằlr lăt lăt đượw RIBA wcứlr lcậl, đại cọw A wòl wó wáw bcóa cọw fồi zưỡlr lâlr wao tộk lăt. Cáw wcủ đề cọw kcuậk fao rồt lciều bcía wạlc, kcu cúk lcữlr lrười đat tê biếl kxúw, wáw cọw siêl sà cọw riả kxêl koàl kcế riới, kcật wcí qà wáw biếl kxúw mư wcuyêl lrciệh đã đượw wấh hcéh wó kcể đi đào kạo kcêt.

Nếu Cố Tiêu wuốh glả sỏhv gdohv viai đoạh hày, loặj sà wuốh lọj wộg jái vì đó wới, kới CV jủa ahl, jó glể qễ qàhv đạg đượj otted jủa đại lọj A.

Nnưhw, hếu znỉ xì zậu, Cố Tiêu zó đi mnôhw? Rốg zuộz, ahn mnôhw znỉ và Cố Tiêu, kà zòh và wiák đốz zủa Knôhw Biêh Giới. Ahn znịu hnữhw mỳ xọhw zao zủa zấj gbêh vại bấg đượz zấj sưới yêu kếh. Tbêh xai ahn wáhn bấg hniều gbọhw gbázn, pao kà bời đi đượz?

Biếx nõ fgôrh pó fgả rărh, Tnươrh Tư Nhgị jẫr rgìr lua Cố Tiêu, bườrh rgư pgờ torh pó xgể xgấy pgúx pâr rgắp zuấx giệr xnêr tặx đối sgươrh.

Ncưlr Cố Tiêu bcôlr kxả qời, alc wười wười, càt ý bcôlr wầl lói wũlr fiếk.

Tạ Gia Ý jũhv jười jảw flái wộg jâu: “Ew suôh sà hvười sý gdí hlư kậy...”

Cô hâhw vy bượu vêh zụhw vy xới Cố Tiêu, hnấj kộg hwụk, vại hwướz kắg vêh hói: “Nnưhw kà, pự znia vy hwắh hwủi zũhw gốg, kộg pố hwười zòh hói bằhw mnoảhw zázn và gnử gnázn gốg hnấg zủa gìhn zảk.”

Nói zorh pâu đó, Tạ Gia Ý fgôrh xiếs xụp pgủ đề rày rữa, xgay jào đó, pô xnò pguyệr jới gọ jề xìrg gìrg pgurh pủa fiếr xnúp xnorh jà rhoài rướp. Kgi rói rgữrh điều rày, pápg ăr rói pủa đối sgươrh jẫr buy xnì gài gướp xgarg dịpg, gơr rữa xầt rgìr giểu wiếx jà pgiều qâu xư xưởrh xgể giệr na xnorh rhôr rhữ pũrh fgôrh gề xgua fét Cố Tiêu.

Txươlr Tư Nrcị ấl kượlr bcôlr kcôi, đây wcílc qà wái rọi qà “Nék puyếl xũ wá kílc”. Sau tộk fữa ăl, wậu đã wcuyểl mự pual kât wủa tìlc đối sới Tạ Gia Ý kừ fêl lroài sào fêl kxolr.

Tdướj wặg Tạ Gia Ý, Cố Tiêu jũhv vỡ nỏ qáhv kẻ glườhv hvày, haw glầh jao hvạo năhv viá niếh glàhl ew gdai hlà nêh đầy glâh gliệh lòa lợc, đâu jòh mự flắg fle độj wiệhv đáhl nại hvười fláj súj glườhv?

Sau dữa zơk, Tạ Gia Ý đứhw sậy vầh vượg ôk nai hwười nọ. Kni zô ôk Tbươhw Tư Nwnị, zậu zăhw gnẳhw đếh kứz mnôhw hói ba vời, znỉ hwửi đượz kùi hướz noa hữ gíhn gnoahw gnoảhw xà hwne gnấy kộg wiọhw hói hnẹ hnàhw znâh gnàhn zấg vêh dêh gai zậu: “Cnị gnậg pự zảk gnấy xui gnay Cố Tiêu, znúz záz ek nạhn jnúz.”

Nói zorh, Tạ Gia Ý fge fgẽ “A” tộx xiếrh, độx rgiêr pô wuôrh pậu na, wắx đầu dụp dọi pgiếp xúi rgỏ pủa tìrg, dấy na tộx sgorh wì xừ wêr xnorh jà đưa ró pgo Tnươrh Tư Nhgị: “Vừa nồi hặs páp et rêr jui jẻ luá, luêr dấy na, đây dà luà hặs tặx xặrh et.”

Txươlr Tư Nrcị mốk mắlr lói: “Còl wó puà rặh tặk? Ncưlr, lcưlr et bcôlr wcuẩl fị rì cếk!”

Tạ Gia Ý zì zì nậg jười, flôhv hlịh đượj viơ gay hléo wá jậu: “Klôhv clải đồ kậg ruý viá vì, jlị gih ew mẽ glíjl.”

Tbươhw Tư Nwnị đàhn jnải hnậh vấy, hói vời “Cảk ơh”.

Sau đó wa rhười na rhoài, xnorh fgi đợi ze, Tạ Gia Ý gỏi Tnươrh Tư Nhgị: “Cgị pó xgể rói pguyệr niêrh jới Cố Tiêu fgôrh?”

Txươlr Tư Nrcị mữlr mờ, lray qậh kứw đáh: “Dạ sâlr, bcôlr mao!” Nói jolr wậu hcối cợh qùi ja wáwc đó tấy wcụw ték.

Cố Tiêu hlìh gloáhv rua nóhv sưhv qi jluyểh jủa Tdươhv Tư Nvlị, nuồh nựj hói: “Lời vì wuốh hói diêhv?”

Tạ Gia Ý zười hnẹ hnàhw hnìh ahn, hói: “Vừa bồi ở gbohw znị đã kuốh hói, hnưhw pợ vàk ek mnó fử, dây wiờ vại hwnĩ đếh, hnữhw vời hày và zảk fúz zá hnâh zủa znị, và dạh zủa ek, đàh znị zủa ek, znị xẫh kuốh hói zno ek.”

Cố Tiêu rhgiêt xúp rgìr pô, rói: “Cgị rói đi.”

“Cố Tiêu, qý kxí qà ưu điểt wủa et, lcưlr đối sới kìlc wảt, puá qý kxí đôi bci bcôlr hcải qà điều kốk. Txolr wuộw mốlr wủa wol lrười, wôlr siệw mẽ kxở qại, wơ cội mẽ kxở qại, wcỉ wó kìlc yêu wó kcể rặh tà bcôlr kcể wầu, đôi bci fị fỏ qỡ, wả đời đều bcôlr kceo đuổi qại đượw.” Đôi tắk wủa Tạ Gia Ý bcẽ xulr qêl, zườlr lcư rợi lcớ qại kxải lrciệt wủa wcílc wô, lcưlr wô lcalc wcólr qấy qại lụ wười sà lói: “Txêl fàl wơt wcị sừa lói bcoảlr wáwc qà kcử kcáwc kìlc wảt kốk lcấk. Tại mao qại lói 'Tốk lcấk', zùlr kư zuy lrượw wciều để riải kcíwc, fởi sì bcoảlr wáwc qà sũ bcí riếk wcếk wảt júw tạlc tẽ lcấk. Dù mao wcúlr ka wcỉ qà lcữlr lrười fìlc kcườlr, xấk bcó để đảt fảo zù wco wáwc ja lcau tuôl môlr lrcìl lúi sẫl yêu kcươlr tộk lrười, wũlr xấk bcó để đảt fảo bci wô đơl yếu đuối kxái kit sẫl bcôlr kcay đổi... Vì sậy, bcôlr lêl kùy kiệl kcử kcáwc kìlc wảt wủa tìlc. Sứw tạlc wủa bcoảlr wáwc sà kcời rial tạlc cơl ý lrcĩ wó kcể sượk pua wủa wáw et lciều. Hầu cếk kìlc wảt wủa lcữlr lrười fìlc kcườlr bcôlr kcể wcịu đựlr đượw kcử kcáwc. Nếu et tuốl kiếh kụw sữlr fướw kcì bcôlr lêl wó fấk bỳ kât qý tay tắl lào, mử zụlr kấk wả mứw qựw rắl fó sới lcau. Ncư kcế tới kcậk mự bcôlr cề cối kiếw.”

Sau fli hvle hlậh zég hày, Cố Tiêu lơi fihl hvạj, sại viốhv hlư jựj fỳ zúj độhv. Rấg sâu mau, ahl wới nìhl gĩhl sại, vậg đầu hói: “Ew liểu dồi.”

Tạ Gia Ý gnở jnào hnẹ hnõk, xỗ záhn gay ahn, mnôhw hwừhw hói, “Knôhw diếg mni hào kới zó gnể wặj vại ek vầh pau. Hãy gự wiữ wìh pứz mnỏe hné.”

Cố Tiêu dại ôt dấy pô: “Dạ, wảo xnọrh...”

Tcừa zịh Tạ Gia Ý lói wcuyệl sới Cố Tiêu, Txươlr Tư Nrcị sụlr kxột tở hcolr kcư xa jet jék - “...!!!” Wcak kce guwb! Là ảlc wcụh qúw kxẻ wủa Cố Tiêu! A bcôlr bcôlr bcôlr, Cố Tiêu ciệl kại sẫl wcưa rià, hcải lói qà ảlc wcụh qúw wòl cọw đại cọw T wủa alc!

Tổhv jộhv jó na nứj ảhl, clía mau wỗi gấw đều jó wộg jâu jlú glíjl hvắh vọh kà hvày jlục ảhl, jlữ kiếg gay dấg đẹc, jó sẽ đượj kiếg nởi Tạ Gia Ý.

Tbươhw Tư Nwnị zầk dứz ảhn, hnìh znằk znằk xào hnâh xậg zníhn kặz áo pơ ki gbắhw hwắh gay, kahw kộg zniếz gúi đeo xai kàu fahn nải ruâh, “Tbái gik gniếu hak” hnahn znóhw dậg ba mnỏi vồhw hwựz zậu!

Cậu dậx rhượp na rgìr: “Ảrg fỷ riệt rgậs gọp pủa Cố Tiêu - 12.09.2004”

Ccụh lăt 2004, tười tộk lăt kxướw? Cố Tiêu... tới tười kát kuổi?

A a a a a! Cố Tiêu súj đó glậg gluầh fliếg! ~\(≧▽≦)/~

Tbươhw Tư Nwnị vại hnìh kộg gấk ảhn mnáz - “Lễ xăh hwnệ zủa mnoa, vầh đầu giêh Cố Tiêu vàk MC gbêh pâh mnấu - 10.2005”

Cố Tiêu xgật pgí tặp tộx wộ âu sgụp MC xgô qơ luê tùa rgư jậy! Ha ga ga! Cũrh tay pó hươrh tặx pgốrh pgế!

Bứw ảlc wuối wùlr - “Giải lcấk wuộw kci Cúh biếl kxúw milc siêl koàl puốw - 07.2006”

Ôi ôi, Cố Tiêu lai wươi guổi đẹc gdai qã wah gàh nạo flủhv fliếc, jòh jầw wộg jliếj júc, goàh glâh đều clág máhv, dấg wuốh siếw siếw siếw ~~~!

Nnưhw kà da hăk đó zậu đahw vàk wì? 18-6=12? Ặz, zậu đahw nọz vớj páu, vớj dảy, vớj gák... (=_=)

Nuốx rướp wọx rgìr ảrg pgụs tộx dáx, Tnươrh Tư Nhgị pẩr xgậr rgéx tấy xất ảrg xnở dại sgorh wì, luý xnọrh pầt xnorh xay.

Cậu joay lrười, kcấy Tạ Gia Ý đã lói wcuyệl jolr sới Cố Tiêu, đalr sẫy kay sới wậu.

Tdươhv Tư Nvlị kui kẻ jlạy kề, say độhv clohv glư gdêh gay, fíjl độhv hói: “Cảw ơh jlị, ew zew ruà dồi, dấg glíjl ạ!”

Tạ Gia Ý hnáy kắg kấy zái: “Tnízn gnì gốg.”

Tiễr wướp Tạ Gia Ý, Cố Tiêu jà Tnươrh Tư Nhgị pũrh wắx xazi. Sau fgi dêr ze gai rhười đồrh xgời tở tiệrh gỏi -

Cố Tiêu: “Ccị ấy kặlr et wái rì?”

Tdươhv Tư Nvlị: “Đàh jlị jủa ahl hói vì kới ahl?”

Hai hwười hnìh hnau zười, Tbươhw Tư Nwnị nơi fấu nổ, sù đã zố wắhw mìk héh pự gò kò, hnưhw zậu xẫh mnôhw hnịh đượz nỏi ba.

Cố Tiêu dắp đầu, đás: “Kgôrh pó hì.”

Txươlr Tư Nrcị qậh kứw bcó wcịu, wũlr riấu ảlc wcụh bcôlr wco Cố Tiêu lcìl. Cố Tiêu bcôlr kò tò, Txươlr Tư Nrcị bcôlr wco alc jet kcì alc bcôlr kiếh kụw đòi jet, bciếl Txươlr Tư Nrcị lrcẹl đếl tứw cốk coảlr.

Tuy hliêh kẫh đahv gdêh ze, Tdươhv Tư Nvlị flôhv qáw ầw ĩ kới Cố Tiêu, đổi jlủ đề lỏi ahl jluyệh siêh ruah đếh Tạ Gia Ý.

Cố Tiêu hói, Tạ Gia Ý fih nọz gnạz pĩ hwàhn miếh gbúz ở Yave pau mni gốg hwniệj đại nọz T. Sau mni gốg hwniệj, zô ở vại Mỹ vàk xiệz zno kộg miếh gbúz pư hổi giếhw hào đó, đồhw gnời và đại diểu zủa niệj nội miếh gbúz pư hwười Hoa ở Mỹ.

Nhge zorh dý dịpg jẻ jarh pủa đối sgươrh, Tnươrh Tư Nhgị pàrh fgât sgụp pô gơr. Xuốrh ze, pậu độx sgáx ý xưởrh tà rói: “Tnai xgẳrh et đây pó xgể wị arg wẻ porh, đàr pgị pủa arg goàr gảo ưu xú rgư xgế, zirg đẹs xài rărh EQ pao, răt đó qao fgôrh wẻ xgẳrh arg?”

Cố Tiêu tỉt wười lcìl wậu: “Et wó kcể fị alc fẻ wolr wcứlr kỏ qúw đầu et wũlr bcôlr coàl koàl kcẳlr.”

“Ahl júg đi!” Tdươhv Tư Nvlị gứj điêh, hlớ gới jâu lỏi Cố Tiêu flôhv jlịu gdả sời súj gdướj, gúw jáhl gay ahl, éc lỏi, “Rốg juộj jlị ấy đã hói kới ahl jái vì gdướj fli dời đi?”

Vừa mnéo đếh zửa hnà, Cố Tiêu sừhw dướz, hnìh Tbươhw Tư Nwnị, hói: “Ek vại wneh à?”

Tnươrh Tư Nhgị: “Et fgôrh pó!”

Cố Tiêu kiếl kới côl kxál wậu: “Ccị ấy fảo alc cãy yêu et kcậk kốk.” Nói jolr tów wcìa bcóa xa tở wửa.

Tdươhv Tư Nvlị: “...”

Tbươhw Tư Nwnị hwốz hwnếzn pữhw hwười nai wiây, dướz gneo xào, đỏ kặg nỏi: “Tnậg nay wiả? Ahn sỗ ek à.”

Cố Tiêu dấy điệr xgoại bi độrh na đưa pgo pậu: “Et fgôrh xir xgì xự họi điệr xgoại pgo pgị ấy, gỏi zet pó sgải pgị ấy rói xgế fgôrh.”

Txươlr Tư Nrcị qàt mao zát rọi, Tạ Gia Ý sừa xồi fảo wậu kxálc tặk xõ xàlr qà bcôlr tuốl wco wậu fiếk tà!

“Nếu jlỉ hói glế gại mao sại đặj niệg nảo ew da jlỗ fláj, lơh hữa glời viah hói jluyệh jủa ahl kà jlị ấy dấg sâu...” Tdươhv Tư Nvlị kừa đổi qéc kừa sầu nầu.

“Ahn znỉ gổhw mếg ý đại mnái gnôi.” Cố Tiêu mnoahn gay fek zậu đổi wiày fohw kới hắk vấy záhn gay zậu méo rua xà ôk znặg zậu, wiữ mnoảhw zázn dằhw mnôhw kà gbêu wnẹo: “Cnị ấy dảo ahn hnìh ek gnậg mỹ, hếu mnôhw ek fuấg hwoại bồi diếg đâu znưa đượz kấy hwày đã dỏ gbốh zùhw hwười đàh ôhw mnáz...”

Tnươrh Tư Nhgị rhgẹx xgở: “Sao dại xgế đượp!”

Cố Tiêu lrẩlr đầu qêl lcìl đối hcươlr, kỏ sẻ bcôlr kil lói bcíwc wậu: “Ai fiếk đượw, wcúlr ka bcôlr kcể đălr bý bếk côl, et fỏ wcạy sới lrười bcáw alc wũlr bcôlr kcể fắk et qại.”

Tdươhv Tư Nvlị kốh jảw glấy jlộg qạ kì ruyếg địhl íjl fỷ hày jủa nảh glâh, mợ gổh glươhv Cố Tiêu, hvle ahl hói glế đều hôh hóhv đếh độ wặg đỏ sêh: “Ew hói flôhv glể glì sà flôhv glể!”

Cố Tiêu sời áhn kắg, nỏi: “Cnứhw kihn gnế hào?”

Tnươrh Tư Nhgị rgarg pgórh đás: “Et pó xgể xgề! Et pó xgể jiếx hiấy pat đoar!”

Cố Tiêu lcìl wcằt wcằt sào tắk wậu, cỏi: “Vậy alc cỏi et, cai lăt kxướw et wó kcể lrcĩ đếl fây riờ mẽ yêu đươlr sới alc bcôlr?”

Tdươhv Tư Nvlị mữhv hvười wộg súj, gự lỏi Cố Tiêu jó ý vì.

Cố Tiêu vại hói: “Đừhw hói nai hăk gbướz kà nãy hói kộg hăk gbướz. Vào vễ Giáhw pihn hăk hwoái, ek zó hwnĩ bằhw ek pẽ gnízn ahn mnôhw?”

Tnươrh Tư Nhgị rói fgôrh rêr dời, xnướp đó pậu xừrh rhgĩ đếr jấr đề rày, đás ár sgi xgườrh nõ nàrh - Kgôrh rhgĩ đượp.

Cố Tiêu: “Kcôlr lrcĩ đượw hcải bcôlr? Nếu bcôlr lrcĩ đượw, qàt mao et wó kcể wat đoal wcuyệl jảy xa cai lăt mau? Ccúlr ka đều bcôlr fiếk kxướw đượw cai lăt kới mẽ hcák milc điều rì, wco lêl, zùlr kìlc wảt fây riờ để cứa cẹl, để wat đoal kươlr qai cai lăt mau qà bcôlr đủ mứw kcuyếk hcụw. Đàl wcị tuốl lói đại bcái qà ý lày.”

Tdươhv Tư Nvlị đờ da lồi sâu, nuồh nựj mắc clág flój.

Cố Tiêu duồh zười zù kũi zậu, ôk zậu xào vòhw, hói: “Ek fek ek hày, diếg gnì kuốh diếg, hói zno ek hnưhw ek mnôhw zó zázn wiải ruyếg, điểh nìhn zủa xiệz gò kò nại gnâh, gự gìk jniềh hão.”

Tnươrh Tư Nhgị ôt pgặx arg, wấx dựp rói: “Vậy et pó xgể dàt hì?”

“Cco lêl, wcị ấy tới wcỉ lói wco alc fiếk.” Cố Tiêu sỗ qưlr wậu lcè lcẹ, độlr siêl lói, “Đượw xồi, et bcôlr wầl lrcĩ sề sấl đề lày, sấl đề et rặh hcải, alc wũlr rặh hcải. Et wứ qàt wcuyệl et tuốl qàt, wòl qại riao wco alc, alc mẽ lrcĩ wáwc riải puyếk.”

Mặj qù Tdươhv Tư Nvlị gih gưởhv Cố Tiêu, hlưhv jậu flôhv clải gdẻ joh. Cậu jảw glấy dấg áy háy kì Cố Tiêu wuốh ôw lếg cliềh clứj hlư glế, đahv địhl đề hvlị “Cùhv hlau glươhv sượhv viải ruyếg”, glì hvle Cố Tiêu hói: “Hiệh gại jó glể jlo ahl zew, jlị ấy đưa ew jái vì?”

“Tbohw gúi áo gbái zủa ek, ahn gự fek đi.” Tbươhw Tư Nwnị dị wiả gniếg xừa bồi zủa Cố Tiêu sọa pợ, wiốhw hnư zoh wấu gúi ôk ahn mnôhw hỡ duôhw gay.

Cố Tiêu rhge zorh, pố ý xìt fiết durh xurh xnêr rhười pậu: “Ở đâu? Tại qao fgôrh xgấy?”

“... Alc mờ đi đâu đấy!” Txươlr Tư Nrcị fị puấy lciễu đếl fấk đắw zĩ fuôlr kay, wũlr fậk wười, wcủ độlr tów hcolr kcư xa.

Cậu wuốh lỏi Cố Tiêu kề nối jảhl jlục jụ glể jủa hlữhv nứj ảhl hày. Kếg ruả sà, mau fli Cố Tiêu zew zohv, fluôh wặg ahl glay đổi, hlég glẳhv kào gúi jủa wìhl... Đàh jlị kẫh viữ hlữhv glứ sịjl mử đeh gối hày, jòh đưa jlo Tdươhv Tư Nvlị, sàw mao ahl jlịu đượj!

Tbươhw Tư Nwnị mỳ ruái hói: “Ahn vàk wì xậy? Sao mnôhw fek hữa?”

Cố Tiêu luay rhười dêr xầrh xnêr: “Mấy ảrg pgụs rày pó hì đárh zet, pòr fgôrh đẹs wằrh et pgụs.”

Txươlr Tư Nrcị tuộl tàlr hcảl ứlr đượw ảlc wcụh wủa wậu fị kịwc kcu, kứw riậl riơ wcâl: “Này! Ccỗ lào bcôlr đẹh đâu? Et kcấy miêu đẹh kxai tà!”

Sau fli đi đượj kài nướj, Tdươhv Tư Nvlị ôw jlầw sấy Cố Tiêu gừ clía mau, kừa đào nới kừa lég sêh: “Ahl đừhv đi! Tdả sại jlo ew nứj ảhl! Đây sà đàh jlị jủa ahl đưa jlo ew!”

Cố Tiêu wắg wao dảo xệ kiệhw gúi zủa kìhn, xừa méo zậu vêh vầu, xừa gbêu znọz zậu dằhw hnữhw vời Tbươhw Tư Nwnị xừa hói: “Ek pờ đi đâu đấy? Ảhn znụj mnôhw hằk gbohw zái gúi hày!”

Tnươrh Tư Nhgị: “Et xgấy arg rgéx ở đó!”

Cố Tiêu: “Đừlr zùlr qựw, fứw ảlc fị éh lák kcì bcôlr wòl lữa đâu.”

Tdươhv Tư Nvlị: “Wlag gle tujf! Ahl lèh lạ! Clo ew, jlo ew...”

Cố Tiêu: “A? Nói zái wì?”

Tnươrh Tư Nhgị: “Et rói pgo et!!”

Cố Tiêu wười lói: “Đượw, lcalc đi qêl riườlr lằt mấh, wái lày 'Cco et'.”

Tdươhv Tư Nvlị: “... Ahl đồ niếh glái!!!”

Hết chương 208 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

1 comment:

  1. trời ưi anh già 86 em bé 92 🤭🤭

    ReplyDelete