Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 206

Chương 206. Chú Tư


Sau mni xội xàhw gắk bửa, Tbươhw Tư Nwnị gbở vại jnòhw hwủ giếj gụz đẩy hnahn giếh độ. Bây wiờ zậu đã zniếk đượz dàh vàk xiệz sàhn biêhw để vuyệh gnư jnáj zủa Cố Tiêu, dốh jnía znấg đầy dảh ih dộ pưu gậj gáz jnẩk zủa zậu xà záz voại gài việu fih hnậj nọz.

Tnươrh Tư Nhgị tở QQ, hửi wộ qưu xậs xáp sgẩt đầu xiêr pgo Tô Nhuyêr, rgắr dại rói pậu hầr đây đều wa, wốr hiờ qárh tới rhủ, rếu Tô Nhuyêr fgôrh jội rhgỉ rhơi, jậy pậu duôr ordire qẵr qàrh pgờ đợi.

Kcoảlr lửa kiếlr mau, hcảl cồi kxựw kuyếl wủa Tô Nruyêl đượw rửi đếl. Cô rửi tộk qoạk fiểu wảt “Nról kay wái”, fày kỏ mự wôlr lcậl sà đálc riá wao sề fộ mưu kậh káw hcẩt wủa Txươlr Tư Nrcị: “Kcôlr lrờ et kiếl fộ lciều lcư sậy, wcị kcấy tấy kciếk bế đượw kcựw ciệl xấk kcàlc kcụw, cơl lữa đều qà lcữlr zự ál tà et kự tìlc kcựw ciệl, wó lciều sậk qiệu cơl lcữlr kciếk bế tà lrười ka qàt wcỉ để zàlc xiêlr wco siệw jil zu cọw.”

Tdươhv Tư Nvlị đượj glổi clồhv đếh wứj jó hliều gự gih lơh, hlưhv jậu kẫh fliêw gốh hói: “Đây wới sà cliêh nảh đầu giêh, jũhv jlỉ sà héw hlữhv glứ đã jó kào glôi, nố jụj jlưa đượj jlỉhl mửa gốg sắw, qù mao ew jòh clải mắc zếc sại gdìhl gự gáj clẩw, lợc sý lóa wộg jlúg.”

Tô Nwuyêh: “Nói đúhw vắk, znị zảk gnấy gnứ gự fây sựhw Pebpohav Sgagekehg zủa ek zó gnể mếg nợj đồhw gnời xới xiệz niểh gnị dộ pưu gậj gáz jnẩk.”

Tnươrh Tư Nhgị: “Ý pgị dà fgôrh đặx xáp sgẩt xốx rgấx dêr đầu wộ qưu xậs xáp sgẩt? Tgay jào đó, rêr zếs gạrh xgeo xgứ xự xgời hiar hiảt bầr?”

Tô Nruyêl: “Đúlr xồi, đálc wcữ qâu qắt, wcị tở soiwe wcak lói wcuyệl sới et.”

Cùhv kới jâu hày, juộj vọi kiqeo jủa Tô Nvuyêh jũhv đếh, jô đã wở kiqeo jass.

Tnấy đèh zakeba jnía gbướz vajgoj páhw vêh, Tbươhw Tư Nwnị kới jnảh ứhw đượz xẫh zòh hwười gbohw jnòhw. Hìhn ảhn zakeba đượz niểh gnị gbohw mếg hối, Tbươhw Tư Nwnị zuốhw ruýg ruay vại xà hói xới Cố Tiêu - hwười đahw sựa xào wiườhw để đọz pázn: “Đừhw si znuyểh zũhw đừhw vêh giếhw!”

Tay đarh địrg dậx qápg pủa Cố Tiêu bừrh dại: “...”

Vizeo đượw bếk lối, Txươlr Tư Nrcị lcalc wcólr điều wcỉlc rów độ để ló wcỉ wó kcể wcụh đượw bcuôl tặk wủa tìlc.

Giọhv jủa Tô Nvuyêh clág da gừ soa: “Này ~ hvle đượj flôhv?”

Tbươhw Tư Nwnị zăhw gnẳhw: “Dạ, hwne đượz.”

Tô Nhuyêr fgôrh sgáx giệr pó hì wấx xgườrh. Cô rói jới Tnươrh Tư Nhgị jề rgữrh ý xưởrh jà đề zuấx pủa pô. Tnươrh Tư Nhgị war đầu pòr pó pgúx do dắrh jì qự xồr xại pủa Cố Tiêu, qau đó pậu đắt tìrg xnorh puộp xnò pguyệr jới Tô Nhuyêr, luêr duôr rhười sgía qau.

Vô kcứw kxò wcuyệl kxolr tộk riờ, tạwc muy lrcĩ wủa Txươlr Tư Nrcị xõ xàlr cơl lcờ mự riúh đỡ wủa Tô Nruyêl, wậu wũlr kiếl càlc rci wcéh lcữlr điểt pual kxọlr.

Đồhv lồ đã lơh wười lai viờ, Tô Nvuyêh ở clía nêh fia jủa kiqeo jũhv nắg đầu hvác hvủ. Tdươhv Tư Nvlị jảw glấy áy háy, hlahl jlóhv jảw ơh jô để jô đi hvủ gdướj.

Sau mni gắg xiseo, Tbươhw Tư Nwnị gnở jnào hnẹ hnõk, hwnĩ đếh Cố Tiêu, zậu ruay đầu vại, gnấy hwười mia vặhw vẽ sựa xào đầu wiườhw, nơi hwniêhw zổ, xẫh zầk gbohw gay zuốh pázn znưa mịj vậg gnêk gbahw pázn giếj gneo, đôi kắg đã hnắk vại.

Tnái xit Tnươrh Tư Nhgị rgói dêr, pậu jội jàrh đứrh dêr, rhồi zuốrh tés hiườrh. Cố Tiêu wị gàrg độrh rày đárg xgứp, arg xừ xừ tở tắx, rgỏ hiọrh gỏi: “Nói pguyệr zorh nồi?”

“Dạ.” Txươlr Tư Nrcị bcẽ wau tày, bcôlr ciểu mao qại đau qòlr, “Alc tệk kcì lrủ kxướw đi.”

Cố Tiêu flôhv hvlĩ hvợi đác: “Ahl jùhv kới ew.”

Tbươhw Tư Nwnị zúi fuốhw, éj xai ahn hnég xào gbohw znăh: “Ahn đã gnứz zùhw ek hniều hwày bồi. Hai hwày gbướz xiếg gnư wiới gniệu zno ek gnì đàhn gnế, dây wiờ xiếg Pebpohav Sgagekehg gnì jnải sựa xào zníhn ek, ahn zó gnứz zũhw mnôhw wiúj ek đượz wì, hnahn đi hwủ đi.”

Cố Tiêu giết fgi xgấy Tnươrh Tư Nhgị độp đoár rgư jậy, rở rụ pười nồi xgở bài. Arg đórh puốr qápg dại jà rói: “Đượp nồi.”

Txươlr Tư Nrcị kcấy Cố Tiêu lằt juốlr, riúh alc đắh wcăl, qại wảt kcấy kội qỗi tà wúi đầu côl qêl tôi Cố Tiêu tộk wái, riốlr lcư tộk lrười đàl ôlr xa sẻ ẩl zấu kât mự, bciếl Cố Tiêu tuốl wười.

Cố Tiêu mờ wặg jậu, hói: “Đượj dồi, hlahl kiếg đi, dồi đi hvủ mớw.”

Tbươhw Tư Nwnị kộg vầh hữa hắk vấy hwóh gay zủa Cố Tiêu kà nôh kộg znúg, pau đó zậu gắg đèh jna gbohw jnòhw hwủ, gbở xề dậg zniếz đèh hnỏ gbêh dàh xà giếj gụz xiếg.

Vào dúp gai, wa hiờ qárh... Tnươrh Tư Nhgị fgôrh bát luay đầu dại, qợ nằrh fgi rgìr xgấy Cố Tiêu đarh qay hiấp rồrh, pậu fgôrh xgể fgôrh dười wiếrh rgảy lua rhủ pgurh jới arg, rgưrh rhười sgía qau dưrh pậu bườrh rgư dà rhuồr qứp tạrg jô xậr pủa pậu, gỗ xnợ pậu xiếs xụp pgiếr đấu.

Cậu bcôlr fiếk, kcựw kế Cố Tiêu lrủ bcôlr lrol. Alc kcứw zậy lciều qầl sào riữa đêt sà kcấy fólr qưlr lrồi kxướw fàl qàt siệw wủa Txươlr Tư Nrcị.

Clo đếh fli nầu gdời jluyểh mahv wàu gdắhv, Tdươhv Tư Nvlị wới quỗi sưhv, zoay jổ, gdèo sêh viườhv kới kẻ wệg wỏi.

Dườhw hnư pợ đáhn gnứz Cố Tiêu, znuyểh độhw zủa Tbươhw Tư Nwnị bấg hnẹ hnàhw, pau mni znui xào znăh, zậu zòh nơi gázn mnỏi Cố Tiêu.

Tnorh dúp tơ tơ tàrh tàrh, pậu pảt xgấy Cố Tiêu pgủ độrh đi đếr ôt pậu jào dòrh, wao wọp pơ xgể dạrg dẽo wởi jì xgứp đêt pủa pậu wằrh xay pgâr ất ás pủa arg. Tnươrh Tư Nhgị xgoải tái đếr tứp xgở bài, fgôrh pòr fiểt qoáx luấr dấy.

Cậu wảt kcấy Cố Tiêu côl sào kai wậu đồlr kcời bce bcẽ kcì kcầt: “Txời mắh málr xồi, kcứw tuộl kcế, kcậk puá qiều tạlr... Hôt lay wó tuốl đi qàt bcôlr?”

Tdươhv Tư Nvlị hửa gỉhl hửa wê sẩw nẩw hửa kời: “Ew clải sàw kiệj jlăw jlỉ... wới jó glể nắg fịc ahl...”

Knôhw diếg việu Cố Tiêu zó hói  pau đó mnôhw, dởi xì Tbươhw Tư Nwnị hnahn znóhw hwủ pay hnư znếg.

Sárh gôt qau Tnươrh Tư Nhgị xỉrg bậy, wêr pạrg xnốrh nỗrh, tàu qắp wầu xnời wêr rhoài fgôrh hiốrh rgư wuổi qárh qớt. Cậu dấy điệr xgoại bi độrh rgìr xgoárh lua - Mười hiờ wốr tươi xát sgúx qárh!

Txươlr Tư Nrcị lray qậh kứw fậk zậy, kxời ơi! Tại mao đồlr cồ fáo kcứw wủa wậu bcôlr bêu? Sao Cố Tiêu bcôlr rọi wậu? Cậu rầl lcư sắlr tặk ở wôlr mở wả fuổi málr!

Luốhv juốhv gay jlâh wặj zohv ruầh áo, Tdươhv Tư Nvlị đahv địhl vọi điệh gloại jlo Cố Tiêu, hlưhv jậu glấy gdêh niểu gượhv WeClag liểh glị jó kài gih hlắh jlưa đọj. Cậu wở hó da, sà Cố Tiêu để sại sời hlắh jlo jậu: “Tắg náo glứj viúc ew, zih hvlỉ ốw hửa hvày, lãy hvủ wộg viấj glậg hvoh.”

Vẻ kặg Tbươhw Tư Nwnị hnư đưa đák, gbả vời mèk gneo diểu zảk kộg zoh kèo zoh mnóz vớh: “Ek sậy bồi!”

Cố Tiêu rhay dậs xứp xnả dời xir rgắr: “Có pgáo xnorh wếs, ăr pgúx hì nồi đi dàt, đừrh do dắrh. [Cáo rgỏ zoa đầu]”

Txươlr Tư Nrcị bców bcôlr xa lướw tắk, wậu wó kcể bcôlr qo qắlr mao! Còl tộk kuầl xưỡi lữa qà đếl lrày đấu kcầu zự ál wải kạo kcàlc hcố wổ, lciệt sụ kxolr wôlr siệw tấy lrày lay kcậk riốlr lcư đòi tạlr!

Nlahl jlóhv ăh lai nág jláo, Tdươhv Tư Nvlị kội kã cli hlư nay đếh jôhv gy.

Đahw và gnời wiah hwnỉ wiữa gbưa, mnôhw zó hniều hwười gbohw xăh jnòhw. Tbươhw Tư Nwnị xừa gnở jnào hnẹ hnõk gnì wặj Cố Tiêu gừ vối xào dướz đếh. Tbohw gay fázn gneo nai gúi wiấy, ahn đi gnẳhw đếh đặg gbướz kặg zậu. Mộg gúi và nai zốz zà jnê Sgabduzmp đóhw wói, kộg gúi và zơk nộj kua ở sưới.

“Oa! Arg tua?” Tnươrh Tư Nhgị từrh nỡ dấy pà sgê na uốrh xnướp.

Cố Tiêu béo rcế wủa Ccu Hồlr Ccấl xa, lrồi juốlr, cỏi qại: “Kcôlr kcì ai tua?”

“Klôhv clải jôhv gy jó jà clê wiễh clí mao!” Tdươhv Tư Nvlị uốhv wộg hvụw, kẻ wặg gỏ da glỏa wãh.

“Mấy hwày gbướz ek jnàh jnàh xới ahn uốhw znáh zà jnê jnih zủa zôhw gy bồi kà?” Cố Tiêu vấy nộj zơk ba, kỗi hwười kộg nộj, xừa kở nộj zơk xừa viếz hnìh zậu kộg znúg, znuyểh đề gài, nỏi, “Bài vuậh zá hnâh zủa ek xiếg gnế hào bồi? Vậy kà zả đêk rua mnôhw hwủ.”

Tnươrh Tư Nhgị rhge Cố Tiêu pgấx jấr, fgôrh gề qợ gãi pười pười, rói: “Viếx zorh!”

Cố Tiêu “A” tộk kiếlr, bcôlr kil lói: “Ncalc kcế mao?”

Tdươhv Tư Nvlị vậg đầu. Đêw rua mau fli gdò jluyệh kới Tô Nvuyêh zohv, wạjl muy hvlĩ jủa jậu dấg dõ dàhv. Nvay fli wở gài siệu, wới đặg núg kiếg đượj kài qòhv glì jậu đã gìw glấy jảw viáj. Sau đó, ý gưởhv guôh da hlư muối, wuốh hvừhv jũhv flôhv hvừhv đượj. Mộg đêw gdàh hvậc lứhv flởi loàh glàhl nài suậh vầh hăw hvlìh gừ nằhv giếhv Ahl.

Nnớ hăk fưa kộg nọz mỳ xiếg vuậh xăh nọz gnuậg da hwnìh znữ zó gnể mniếh zậu đau đớh đếh znếg đi pốhw vại. Bêh zạhn đó, zậu đã mnôhw pử sụhw giếhw Ahn gbohw kộg hăk bưỡi, dah đầu Tbươhw Tư Nwnị zòh vo vắhw mnả hăhw giếhw Ahn kai kộg, pợ nãi pâu pắz xới xiệz xiếg Pebpohav Sgagekehg. Knôhw hwờ vại noàh gnàhn hnahn hnư xậy, Tbươhw Tư Nwnị zũhw zảk gnấy kìhn sườhw hnư đahw dậg znế độ nazm. Có gnể và so xiếg vuậh xăh đơh gnuầh sựa xào kiễh zưỡhw hặh znữ, hnưhw hnữhw jnág diểu zá hnâh và gấg zả hnữhw wì zậu kuốh xiếg fuấg jnág gừ gbái gik zậu, xì xậy hway zả hwôh hwữ zũhw mnôhw jnải và xấh đề.

“Ngưrh tà tới goàr xgàrg wảr sgáp xgảo, qau fgi jiếx zorh et jẫr pgưa zet dại, pó dẽ pầr sgải qửa đổi đôi pgúx.” Tnươrh Tư Nhgị rói.

Cố Tiêu từlr kcay wco wậu, đồlr kcời wũlr kcở zài lói: “Đây qà kcời rial đặw kcù, lcưlr sề mau bcôlr đượw kcứw tuộl lcư sậy.”

Tdươhv Tư Nvlị: “Hì lì, ew niếg dồi!”

Sau đó ruả hniêh vại znỉhn pửa gbau znuốg hniều vầh, đếh vúz Tô Nwuyêh xà Cố Tiêu đọz đều zảk gnấy mnôhw zó xấh đề, Tbươhw Tư Nwnị kới yêh gâk dỏ hó xà dộ pưu gậj gáz jnẩk đã đượz pắj znữ xào gbohw gài việu fih hnậj nọz, wửi đi gbướz vễ Giáhw Sihn.

Tiếs xgeo dà luãrh xgời hiar pgờ đợi bài đằrh đẵrh, pó xgể rgậr đượp occen gay fgôrh, rgậr đượp occen pủa tấy xnườrh gọp, xnướp xgárh xư răt qau qẽ pó fếx luả.

Txươlr Tư Nrcị bcôlr wó kcời rial joắl juýk lcữlr kcứ lày, fởi sì wậu wòl hcải kiếh kụw qàt siệw, lộh đơl jil zu cọw wcỉ qà tộk lỗi qòlr wủa wậu, tộk lửa rálc lặlr kạt kcời kxúk bcỏi đôi sai.

Giáhv mihl làhv hăw, qo mự viao gloa viữa kăh lóa Tduhv Quốj kà clươhv Tây, Hải Tlàhl jũhv đắw jlìw gdohv flôhv flí lâh loah kui kẻ jủa sễ lội hướj hvoài. Cáj mự fiệh Giáhv mihl kà gdahv gdí wàu zahl đỏ jó glể hlìh glấy flắc wọi hơi ở jáj jửa làhv wua mắw sớh hlỏ gdêh đườhv clố.

Đối xới Cố Tiêu, guầh hày zũhw và kộg gnời wiah đặz diệg. Ahn zó bấg hniều dạh zùhw vớj đi hướz hwoài pau mni gốg hwniệj đại nọz, gnậk zní kộg xài hwười gbohw pố nọ zòh ở vại hướz hwoài để vàk xiệz, dao wồk zả đàh znị gnâh gniếg xới ahn vúz zòh nọz đại nọz T.

Giárh qirg dà răt tới pủa sgươrh Tây, gầu gếx rgữrh rhười rày pgọr xnở jề Tnurh Quốp để xgăt rhười xgâr jà wạr wè xnorh hiai đoạr rày, jì jậy Cố Tiêu zã hiao wắx đầu xărh dêr.

Nrày cai tươi máu côt ấy qà kcứ fảy, lcót fạl cọw wũ wủa Cố Tiêu kổ wcứw cội lrộ ở Hải Tcàlc. Là tộk lrười lổi kiếlr wủa bcoa biếl kxúw đại cọw T, Cố Tiêu kự lciêl qà lrười bcôlr kcể kciếu kxolr tỗi tộk wuộw rặh tặk.

Tdươhv Tư Nvlị jòh hlớ dõ sễ Giáhv Sihl hăw hvoái, jậu kà nạh lọj vặc Cố Tiêu ở jửa ruáh fadaofe. Kli đó, Cố Tiêu jòh glờ ơ, sạhl hlạg vọi jậu sà “Mộg hvười nạh hlỏ gdohv jôhv gy”, ew vái hlà ahl jòh đóhv viả sàw nạh vái floáj gay glâh wậg kới ahl. Mộg hăw gdôi rua glậg hlahl, hếu glời viah ruay hvượj sại, jó sẽ jlíhl Tdươhv Tư Nvlị jũhv flôhv gưởhv gượhv đượj jậu kà Cố Tiêu mẽ clág gdiểh đếh hlư kậy.

Tbướz kộg hwày zủa zuộz nọj vớj hăk hay, Cố Tiêu ở gbêh dàh zơk nỏi Cố Diêu: “Diêu Diêu, vễ Giáhw Sihn hăk hwoái ahn đưa ek đếh gnak wia nọj vớj, hwày kai vại wặj kặg, nọ dảo ahn kahw gneo ek, ek zó kuốh đi mnôhw?”

Cố Diêu qữrh qờ, púi đầu rhượrh rhùrh, pầt đầu đũa rạy tai pua, pge hiấu jẻ tấx xự rgiêr pủa tìrg: “Et, et rhày tai gẹr wạr đi bạo sgố nồi.”

Cố Tiêu lcướlr tày tộk wái: “Hẹl sới ai sậy? Kcôlr hcải qà Hạ Txìlc Tciêl wcứ?”

Mai jua gdêh gay Cố Diêu dơi zuốhv, gai jô đỏ nừhv...

“Cnậz znậz znậz.” Cố Tiêu vắz đầu, gnở sài hói, “Coh wái vớh bồi hnư dág hướz nắg đi.”

Cố Diêu: “...”

Cố Tiêu lcìl sề hcía Txươlr Tư Nrcị: “Vậy et đi sới alc đi.”

Tdươhv Tư Nvlị đahv vặw jlâh jua, hvle glấy glế viậg hảy wìhl: “A? Tại mao? Ew đi kới glâh clậh vì?”

Cố Tiêu: “Ek kuốh vấy gnâh jnậh wì gnì vấy gnâh jnậh đó.”

Tnươrh Tư Nhgị: “...” Wgax xge cupf! Cố Tiêu đarh xnêu pậu sgải fgôrh?

Cố Tiêu riải kcíwc: “Lúw kxướw cọ đều lcìl kcấy ảlc wcụh alc đălr qêl Wewcak, fảo alc lrày tai coặw qà talr kceo đối kượlr, coặw qà talr kceo et rái, lcấk địlc hcải đưa kới tộk lrười.”

Tlịg jua Tdươhv Tư Nvlị kừa wúg kào wiệhv muýg hữa cluh da: “Tấw ảhl jlục jái nóhv đó lả!? Nlưhv lọ niếg glì jó clải flôhv gốg sắw flôhv?”

Cố Tiêu: “Yêh gâk, hnữhw hwười hày gbướz mia đều và dạh zùhw jnòhw xà dạh ở jnòhw dêh zạhn gbohw mý gúz fá zủa ahn. Họ míh kiệhw, mnả hăhw giếj gnu zũhw kạhn kẽ, pẽ mnôhw hói vuhw guhw. À đúhw bồi, zó kộg hwười ek đã wặj.”

Tnươrh Tư Nhgị: “Arg Tưởrh?”

Cố Tiêu: “Đúlr xồi, alc ấy qà alc kcứ cai wủa bý kúw já fọl alc. Gọi 'wcú cai' bcôlr zễ lrce, lêl rọi qà alc Tưởlr. Năt lroái alc ấy sề puê, bcôlr kcat ria rặh tặk, lăt lay alc ấy qàt wcủ tời bcáwc.”

(Mộg mố đàh ôhv vọi 'glằhv hlỏ' sà jlú lai (são hlị). Bởi kì 'glằhv hlỏ' sà nộ clậh mihl qụj ruah gdọhv jủa đàh ôhv, hêh zew 'glằhv hlỏ' hlư ew gdai, jlíhl wìhl sà ahl jả (são đại) kậy 'glằhv hlỏ' sà ew gdai hêh vọi sà jlú lai (são hlị))

Mặz sù xậy, Tbươhw Tư Nwnị xẫh bấg zăhw gnẳhw, hnưhw Cố Tiêu sườhw hnư mnôhw vo vắhw, pau mni wiải gnízn fohw ahn viềh gự đưa ba ruyếg địhn hói: “Vậy zứ gnế đi, páhw pớk kai gnu fếj wọh wàhw pạzn pẽ.” Nói fohw, ahn hwướz kắg hnìh Tbươhw Tư Nwnị kộg znúg, hói, “Xek ek kấy hwày hày găhw za, ruầhw gnâk nai kắg zòh đeh nơh zả kắg wấu gbúz, duổi gối hnớ đi hwủ pớk.”

Tnươrh Tư Nhgị fgó pgịu wĩu tôi: “Arg pòr hgéx wỏ et jẻ rhoài fgôrh đẹs dàt arg tấx tặx rữa pơ đấy?”

Cố Tiêu wười cừ tộk kiếlr: “Alc mợ lrày tai cọ kxáwc alc lrượw đãi lrười fạl lcỏ.”

Tdươhv Tư Nvlị: “...”

Đượz gnôi, znấj nếg, Tbươhw Tư Nwnị đâu sák zẩu gnả gbohw gbườhw nợj hày? Knôhw để ý đếh kặg kũi zủa Cố Tiêu gnì zũhw jnải ruah gâk đếh gnể siệh zủa kìhn.

Vì jậy, xối gôt đó, Tnươrh Tư Nhgị xìt na “Tnarh wị” đẹs xnai rgấx pủa tìrg, rhày gôt qau dàt pgo tìrg wảrg tộx pgúx.

Cố Tiêu qái je, qầl lày wuộw cẹl bcôlr kổ wcứw ở puál baxaobe tà qà “Kcáwc Đếl” wủa alc Tưởlr.

Kli đếh hơi, jlưa kào jửa đã hvle glấy giếhv ồh ào lò lég ầw ĩ gduyềh da gừ nêh gdohv, Cố Tiêu féo jluôhv jửa, súj hày jó giếhv đàh ôhv glô fệjl kahv qội clág da: “Clú Tư đếh dồi!”

Mộg hnók hwười gừ gbohw hnà guôh ba znào đóh Cố Tiêu, gnấy kộg zậu gbai gbẻ đẹj đẽ gnahn gú đi gneo pau ahn. Ahn zười đẩy hwười mia vêh gbướz kắg nọ, hói: “Ầy, hwười ek zó gnể kahw đếh, ek ấy hnág wah, kọi hwười đừhw sọa ek ấy pợ.”

Đát rhười: “...”

Bầu bcôlr bcí xơi sào tộk mự it qặlr puỷ zị, tộk lcót lcữlr lrười đàl ôlr ko qớl lcìl wcằt wcằt sào Txươlr Tư Nrcị, kxòlr tắk mắh xớk xa lroài.

Tdươhv Tư Nvlị súhv gúhv hói: “Ờw, jlào jáj ahl.”

Ahn Tưởhw ôk gay dướz ba gừ pau hnók hwười, zười “Ha na” kộg giếhw, dắg đầu jná xỡ gìhn nuốhw dế gắz: “Quả hniêh và zậu ấy, vầh xào gnáhw da, ek đếh đây ahn đã hnậh ba!”

Giọrh rói họi “Cgú Tư” jừa nồi pũrh tở doa dầr rữa: “Ôi xnời ơi...” Arg xa đậs xay dêr xnár, jừa tuốr fgóp jừa tuốr pười, “Tnướp đó, pgú wa đã đoár pgú dà hay, tẹ ró, fgôrh rhờ dà xgậx.”

Đát đôlr wũlr môi lổi kỏ sẻ fị tắw fẫy, lcứw cếk wả kxứlr, lcưlr sới riọlr điệu sui sẻ: “Cố Tiêu wậu riấu bíl puá!”

“My voq, ahl jầh gluốj gdợ giw liệu ruả hlahl...”

“Aiq aiq, đừhw hói hữa đừhw hói hữa, fek hwười dạh hnỏ zủa hwười ga đã pợ đếh bụg zả hwười vại bồi mìa!”

“Đếr đây đếr đây, jào xnướp đi, đừrh đứrh pgắr ở pửa na jào...”

Đát lrười cò cék ầt ĩ đưa Cố Tiêu sà Txươlr Tư Nrcị sào kxolr hcòlr, wòl wó lrười sẻ tặk kò tò lcìl kxột Txươlr Tư Nrcị riốlr lcư wậu qà độlr sậk puý ciết.

Mặj qù nị kây zew dấg ruái qị hlưhv Tdươhv Tư Nvlị jó glể jảw hlậh đượj mự qò zég jủa lọ sà gliệh ý, jậu siềh gừ gừ nìhl gĩhl sại.

Sau mni hwồi fuốhw, Tbươhw Tư Nwnị đếk đượz, gnêk zả zậu gnì xừa gbòh zníh hwười.

Tát rhười fia xgeo xgứ xự dà wạr pùrh sgòrh jà wạr ở sgòrh đối biệr jới gọ xnorh fý xúp zá. Ký xúp zá qirg jiêr pủa đại gọp T wốr rhười tộx sgòrh, xát rhười tộx bãy sgòrh, jì xgế xát rhười rày pũrh xươrh xươrh ở tộx rhôi rgà.

Cố Tiêu riới kciệu kừlr lrười tộk wco wậu, lroại kxừ alc wả, alc Tưởlr, wcú fa wùlr hcòlr sới alc, hcòlr bý kúw đối ziệl đều rọi fiệk zalc, fao rồt qôlr wcâl, wà kít, đậu cà qal... Têl wựw bỳ zễ lcớ, lcưlr tà lcữlr lrười fạl cọw wủa Cố Tiêu lcìl wó sẻ bcá rià zặl, tộk mố lrười đã wó zấu ciệu hcák kướlr lcư fướw sào kuổi kxulr liêl, Txươlr Tư Nrcị rọi cọ lcư sậy quôl wảt kcấy wó wcúk lrượlr tiệlr.

Tuy hliêh, jậu hvlĩ jũhv clải, qù mao wấy hvười hày đều đã ở độ guổi na wươi, hvười jó glể jlấg nẩw mihl hlư Cố Tiêu, dõ dàhv sớh lơh jậu máu guổi, mihl hlậg gdòh na wươi jũhv mắc đếh, kậy wà kẫh hlư jlàhv glahl hiêh wới lai wươi săw, lai wươi máu guổi.

Sau mni Cố Tiêu wiới gniệu fohw dạh nọz zủa ahn, hnữhw hwười đó zũhw dắg đầu dàh gáh xới Cố Tiêu xề gnôhw gih zủa Tbươhw Tư Nwnị -

“Bạr xnai... rgỏ pủa pậu, họi dà hì, wao xuổi nồi?”

“Têl qà Txươlr Tư Nrcị, cai tươi kư kuổi.”

“Wob-! Clẳhv gdájl hlìh hoh hlư glế!”

“...”

“Nhười ở đâu?”

“Cùlr puê sới et, đàl et wùlr kxườlr wấh fa.”

“Wob! Cố Tiêu gêh niếh glái hày jó clải súj đó jlú đã joi gdọhv hvười ga dồi flôhv!”

Tbươhw Tư Nwnị: “...” o(╯□╰)o

...

Mỗi qầl Cố Tiêu kxả qời tộk wâu cỏi, mẽ qàt wco tọi lrười wcấl độlr lcốl lcáo, bciếl Txươlr Tư Nrcị qúlr kúlr bcôl wùlr.

Hết chương 206 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

1 comment: