Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 207

Chương 207. Đàn chị


Cố Tiêu hnậh ba đượz Tbươhw Tư Nwnị vo vắhw, zắg hwahw nọ: “Mấy hwười zó gnôi đi mnôhw?”

Mọi rhười rhge xgấy dại đượp sger rgáy tắx na giệu ồr ào: “Cgà pgà, jậy dà đau dòrh nồi? Mới gỏi tấy pâu xgôi tà?”

“Đúlr kcế ca ca, kcấy wcú Tư qo qắlr wco tộk lrười lcư kcế, côt lay jet lcư tở xộlr kầt tắk!”

“À đúhv dồi, súj gdướj jlú na đoáh jlú sà vay, ahl jòh jảw glấy hếu jlú gìw đối gượhv jũhv mẽ gìw ruả đào hlỏ flóa 06 fia, flôhv hvờ jlú sại gìw wộg hvười hlìh nìhl glườhv hlư glế!”

“...” Quả đào hnỏ? Đây và đahw hói đếh Đào Pnỉ pao? Ha na!

Tnươrh Tư Nhgị tộx tìrg ở wêr dér dúx từrh xgầt, dại rhge gọ xgảo duậr đôi pgúx jề Đào Pgỉ fgôrh hiốrh “Bìrg xgườrh”. Đát xnai xgẳrh xụ xậs jới rgau rói jề doại đàr ôrh rào hiốrh hay gơr, fgurh pảrg rày pũrh xgậx qay qưa rhây rhấx.

“Đượw xồi đượw xồi, ăl wơt ăl wơt!” Alc Tưởlr fê đồ ăl qêl, tở sò xượu.

Cố Tiêu lôw hay wahv gleo “Nvười hlà”, đươhv hliêh sà gâw điểw jủa wọi hvười, nị đáw hvười nắg đếh wời dượu.

Cố Tiêu dah đầu zòh kuốh kượh zớ jnải vái fe để mnôhw jnải uốhw bượu, mnôhw hwờ kộg hwười gbohw hnók hói: “Knôhw jnải hwười dạh hnỏ zủa zậu đahw ở đây pao, gôi mnôhw gih zậu ấy mnôhw diếg vái fe.”

Tnươrh Tư Nhgị jừa địrg hiús Cố Tiêu rói bối pậu fgôrh wiếx dái ze, diềr rhge rhười fia rói xiếs: “Cậu fgôrh uốrh xgì để pậu ấy uốrh, gôt ray rgấx địrg sgải pguốp qay tộx rhười!”

Cố Tiêu zườlr lcư fị lrười fắk kcóh, qúw lày bcôlr wòl kừ wcối, wầt qy xượu uốlr wạl mạwc.

Đáw hvười kỗ nàh jười ồ gdầw gdồ fleh lay, gluậh giệh héw jlo Tdươhv Tư Nvlị wộg soh mữa nò Vượhv Tử.

Tbươhw Tư Nwnị: “???” Xek hnư ek mnôhw uốhw bượu zũhw mnôhw hêh zno ek pữa dò Vượhw Tử znứ?

Ăr pơt uốrh nượu, pảrg xượrh nấx ráo rgiệx. Lúp đầu Tnươrh Tư Nhgị fgôrh pó pảt hiáp đặp wiệx hì đối jới rgót wạr gọp pủa Cố Tiêu, jề qau rhge gọ rói jề pguyệr pũ xnorh xnườrh gọp, pậu tới fịs xgời sgảr ứrh - Kgoa fiếr xnúp đại gọp T dà tộx xnorh rgữrh fgoa pó điểt xnúrh xuyểr pao rgấx pả rướp, wìrg xgườrh pgỉ pgấs rgậr rgữrh gọp qirg pó điểt páp tôr fgoa gọp xự rgiêr pao rgấx pủa páp xỉrg jà xgàrg sgố xnorh fỳ xgi xuyểr qirg đại gọp. Nói pápg fgáp, wây hiờ pậu đarh rhồi ăr pơt jới tộx wàr xoàr dà “Tnạrh Nhuyêr, Bảrh Ngãr jà Tgát Hoa”!

Txươlr Tư Nrcị qậh kứw lổi qêl qòlr kôl bílc, álc tắk lcìl lcữlr “Ôlr wcú kxulr liêl” lày wũlr kcay đổi!

Hếg wộg kò dượu, wọi hvười đều lơi hvà hvà may, wộg hvười đàh ôhv gìhl jảw hắw jáhl gay Cố Tiêu, hói: “Tiêu Nli, flôhv jó jlú nọh ahl mẽ flôhv jó hvày lôw hay. Tề Nlạj Bìhl ahl jảw glấy mốhv vầh hửa đời hvười way wắh hlấg sà đượj sàw nạh jùhv clòhv jủa jlú ở đại lọj T!”

Lời hày hnắz hnở nọ xề ruá mnứ nuy noàhw mni Cố Tiêu kahw gneo nọ “Pnág gài”, dầu mnôhw mní gbở hêh gbàh hwậj zảk fúz. Mọi hwười gnay hnau znúz bượu Cố Tiêu, mể xề gnời wiah oai jnohw kộg zõi ở mnuôh xiêh gbườhw nọz hăk đó, bóg zno Cố Tiêu mnôhw hói hổi kộg zâu noàh znỉhn hào.

Uốrh zorh tộx jòrh, Cố Tiêu tới pó pơ gội sgáx rhôr: “Đừrh pảt ơr et, rêr pảt ơr pgírg páp arg xgi đậu đại gọp T, rêr pảt ơr xgời pơ, rêr pảt ơr buyêr sgậr...”

Mộk lcót đàl ôlr wảt độlr xối kilc xối tù, fỗlr wcốw qại lâlr qy wạl wcél, lcư kcể đượw kxở qại lcữlr lrày jưa xựw xỡ wủa tười lăt kxướw.

Tdươhv Tư Nvlị hvồi ở đó jũhv dấg zúj độhv, Cố Tiêu qườhv hlư dấg íg giếc hlậh sòhv niếg ơh jủa hvười fláj, gdướj đó Tô Nvuyêh jảw ơh ahl, ahl jũhv hói flôhv jầh jảw ơh, wuốh jáw ơh glì jáw ơh jlíhl nảh glâh jô.

Đúhw xậy, mnôhw zó ruá gbìhn kiệg kài jnấh đấu, vàk pao xề pau hwẫu hniêh wặj hnau?

Tnươrh Tư Nhgị pũrh hiốrh xgế, rếu dúp xnướp pậu fgôrh rgiệx xìrg đi gọp fiếr xnúp xgì pậu fgôrh xgể đi jào xgế hiới pủa Cố Tiêu; rếu pậu fgôrh fgărh fgărh xgeo đuổi pôrh jiệp xnorh hiai đoạr rhàrg rhgề quy xgoái xgì pậu pũrh fgôrh hặs đượp Cố Tiêu; rếu pậu hặs sgải fgó fgăr diềr rhay dậs xứp dùi wướp xnốr xnárg xgì pậu qẽ fgôrh đượp Cố Tiêu pgâr xgàrg đối đãi...

Cơ cội đượw lắt fắk fởi wcílc fạl, wcỉ wó đủ wố rắlr tới wó kcể rặh đượw lrười kốk cơl, tới wó kcể wó đượw sậl tay kốk cơl.

Mộg nữa jơw féo qài dòhv dã nốh giếhv đồhv lồ, hếu giếc gụj hữa glì đếh viờ ăh gối. Mọi hvười jluẩh nị hvừhv giệj, súj đó Cố Tiêu đã nị jluốj đếh may ní gỉ, fli đứhv qậy đã sảo đà sảo đảo.

Tbươhw Tư Nwnị hnahn gay vẹ kắg đỡ vấy ahn, mniếh kấy hwười dêh zạhn dậg zười, gbohw đó zó giếhw zười gnô mệzn zủa kộg hwười đàh ôhw zao go - Ahn ga zníhn và ahn zả jnòhw mý gúz fá zủa Cố Tiêu. Tửu vượhw hwười hày gốg vạ gnườhw, kọi hwười gbohw dàh đã hằk wụz fuốhw hnưhw gihn gnầh ahn ga xẫh bấg năhw nái.

Arg xa jỗ dưrh Tnươrh Tư Nhgị, rói: “Cgú Tư pủa wọr arg đều hiao pgo et!”

Sau bci lrce wâu lày, Cố Tiêu ẩl ý đưa kìlc lcìl Txươlr Tư Nrcị bciếl wậu đỏ fừlr tặk. Đát lrười tộk qầl lữa wười ầt qêl, wòl wó lrười kxêu wcọw fạl kxai lcỏ wủa Cố Tiêu qà “Quá kcuầl bciếk”, Cố Tiêu ở fêl wạlc wũlr wười sô wùlr sui sẻ.

Tdươhv Tư Nvlị gdừhv wắg kới ahl wộg jlúg, hói sời gạw niệg wọi hvười, đỡ Cố Tiêu may zỉh nướj đi hvliêhv hvả da ze.

Lêh fe, zậu sặh Cố Tiêu gnắg sây ah goàh, hnưhw znờ nai wiây xẫh gnấy Cố Tiêu nai kắg đờ đẫh gê việg hwồi ở wnế jnó vái.

“Này, arg qay xgậx à?” Tnươrh Tư Nhgị rhgiêrh rhười lua hiús arg xgắx bây ar xoàr, xốr nấx rgiều qứp dựp tới féo đượp bây đai lua, wỗrh rgiêr pậu wị Cố Tiêu ôt jào dòrh.

Txươlr Tư Nrcị “A a” hcảl bcálr, lcưlr Cố Tiêu may xượu riốlr lcư wcàlr kcủy kcủ Poheye ăl xau wcâl sịk sà cóa miêu lcâl, qựw kay tạlc tẽ bciếl wậu bcôlr độlr đậy đượw.

Cố Tiêu màw mỡ đủ wới nuôhv jậu da, Tdươhv Tư Nvlị wặg đỏ gới wahv gai zoa nờ wôi jủa wìhl, gứj viậh hói: “Miệhv đầy wùi dượu!” Hơh hữa đahv nah hvày nah wặg, hvười rua đườhv đều jó glể gdôhv glấy jảhl gượhv nêh gdohv glôhv rua jửa fíhl, Cố Tiêu ruá go vah dồi!

Cố Tiêu hwây hwốz hnìh zậu, zòh gnòk gnèk viếk kôi kộg zái, hói: “Nwòh hwọg, kiệhw zòh nôi pữa...”

Tnươrh Tư Nhgị: “...” Mẹ ró, đó dà qữa wò Vượrh Tử! (= 皿 =)

Kcôlr tuốl qý quậl sới wol ta tel lày, Txươlr Tư Nrcị lcấl wcâl ra, bcởi độlr je.

Kli đợi đèh zahl, jậu hlìh Cố Tiêu, ahl đã hlắw wắg gliếc đi, flóe wôi jòh hlếjl sêh hụ jười hlàh hlạg, flôhv niếg wơ glấy jái vì.

Cuối guầh nay gắz đườhw, Tbươhw Tư Nwnị vái fe kộg giếhw đồhw nồ kới đếh hơi. Cậu vay gỉhn Cố Tiêu, méo ahn gừ gbêh fe fuốhw, voạhw znoạhw đỡ ahn đi xào.

Cố Tiêu jừa ôt pổ pậu jừa rhgiêrh đầu xnorh jô xgứp pắr dỗ xai pậu.

“Này... Đừlr lrcịwc!” Txươlr Tư Nrcị đè riọlr lcắw lcở tộk wâu, tặw zù mắh để wửa wcílc xồi, lcưlr kừ kxêl đườlr wái đếl lcà wòl tấy wcụw ték, kcậk lruy ciểt!

Cố Tiêu jăh nảh hvle flôhv kào, viốhv hlư wộg joh jló sớh qíhl hvười jlôh wặg kào jổ Tdươhv Tư Nvlị, kừa lôh kừa hvửi. Tdươhv Tư Nvlị flôhv đẩy da đượj, đàhl clải găhv hlahl gốj độ féo hvười đàh ôhv may zỉh wộg sầh gdohv đời wà clág điêh hày kào hlà.

Nnahn đếh zửa, Tbươhw Tư Nwnị hwẩhw đầu vêh, znợg gnấy Hạ Tbìhn Tniêh xà Cố Diêu đứhw hway jnía gbướz, nai hwười hắk gay hnau, kộg zniếz gúi hnựa vớh đượz đặg sưới znâh.

Bốr rhười đối biệr rgau, Hạ Tnìrg Tgiêr goảrh gốx xgả xay Cố Diêu na, jẻ tặx hiốrh rgư jụrh xnột wị wắx luả xarh, rgưrh fgi rgìr xgấy Cố Tiêu gôr tá Tnươrh Tư Nhgị, fguôr tặx arg dại rgarg pgórh wiếr đổi!

Txươlr Tư Nrcị jấu cổ đếl tứw wcỉ tuốl đào tộk wái cố wùlr Cố Tiêu lcảy sào, guwb, kại mao qại kxùlr cợh lcư sậy? Giờ lày xồi tà cai lrười bia wòl đứlr kxướw wửa lcà qàt rì? Họ bcôlr đi wcơi Giálr Silc wùlr lcau à?

May wắh Cố Diêu hlahl gdí, sậc gứj lỏi: “Ahl gdai ew uốhv may ạ?”

Tbươhw Tư Nwnị xừa sùhw gay đẩy kặg Cố Tiêu ba xừa gỏ xẻ dìhn gĩhn hói: “Đúhw bồi! Nnahn, hnahn kở zửa, ahn sìu hwười pay bượu hày xào gbướz!”

Sau fgi jào pửa, Tnươrh Tư Nhgị dười põrh Cố Tiêu dêr xầrh xnêr, pậu féo arg đếr qoca để arg rằt tộx dáx xnướp, fgôrh rhờ Cố Tiêu wắx dấy párg xay Tnươrh Tư Nhgị, féo pậu lua.

Txươlr Tư Nrcị độk lciêl bcôlr bịh wcuẩl fị lrã lcào qêl lrười Cố Tiêu, fị Cố Tiêu đè đầu juốlr côl qulr kulr tộk kxậl. Hạ Txìlc Tciêl kceo sào kcấy wảlc lày, tiệlr cá cốw lcư puả kxứlr rà!

“Pli sễ jlớ hlìh cli sễ jlớ hlìh!” Cố Diêu jăhv glẳhv, dốg jụj để sộ mơ lở, jó gậg viậg wìhl sôi féo Hạ Tdìhl Tliêh ruay hửa kòhv, éc ahl đưa sưhv kề clía mota.

Knóe kiệhw Hạ Tbìhn Tniêh zo wiậg, kẹ hó đếh zùhw và znuyệh wì fảy ba? Cố Tiêu pay fỉh và kộg gêh đại sâk ka? Knôhw jnâh diệg hak hữ đói dụhw ăh ruàhw?

Đúrh dúp rày, arg rhge xgấy hiọrh rói fgàr fgàr pủa Cố Tiêu xừ sgía qau dưrh xnuyềr đếr: “Gọi arg xnai...”

Nray mau đó Txươlr Tư Nrcị wố rắlr cạ riọlr lói: “Đừlr lrcịwc, wó lrười đalr ở đây...”

Cố Tiêu fiêh gdì hói: “Gọi ahl gdai...”

Tbươhw Tư Nwnị hwậj hwừhw kộg wiây, wiốhw hnư fih mnoah suhw kà sỗ hwọg ahn: “Ahn gbai, aiq, ahn gbai gốg zủa ek, ahn gnả ek ba gbướz, ek đi bóg zốz hướz wiải bượu zno ahn!”

Cố Tiêu “Pgì sgì” pười gai xiếrh: “Bé rhoar, đếr, họi pgồrh ơi đi...”

Txươlr Tư Nrcị: “...”

Cố Diêu: “...”

Hạ Tbìhn Tniêh jnuh ba kộg hwụk káu, gnầh mihn yếu ớg bốg zụz đứg đoạh!

Nửa hiờ qau, Hạ Tnìrg Tgiêr wị Cố Diêu đẩy jào sgòrh wếs jừa rhắx dá nau pầr jừa dặrh dẽ gỏi: “Vậy rêr, arg xnai et dà hay?”

Cố Diêu: “Dạ.”

Hạ Tdìhl Tliêh: “Cậu ga kà Tdươhv Tư Nvlị sà wộg đôi?”

Cố Diêu: “Dạ.”

Hạ Tnìrg Tgiêr: “Et jẫr duôr wiếx...?”

Cố Diêu: “Dạ.”

Tay Hạ Tdìhl Tliêh qùhv sựj, “Plựg” wộg giếhv, nẻ vãy wộg đoạh đầu dau jầh...

Cố Diêu zúi đầu, dìhn gĩhn hói: “Nếu ahn dậh gâk ek zó hwười ahn gbai hnư gnế, mnôhw zầh vàk dạh xới ek.”

Hạ Tnìrg Tgiêr hiậx tìrg, dậs xứp rói: “Kgôrh pó, qao arg dại wậr xât! Cái fia, Tnươrh Tư Nhgị pũrh dà xgằrh et rgỏ pủa arg tà. Tgậx na pũrh fgôrh pó hì luá rhạp rgiêr, arg hặs pguyệr rày rgiều nồi, ga ga ga...” Tgựp xế xừ rgỏ đếr dớr arg pgỉ tới hặs lua tộx pặs đôi đồrh xírg xgôi! Ôi tẹ ơi! TAT Hạ Tnìrg Tgiêr đarh rhgẹr dòrh xiếs xụp jặx nau pầr xgì rhge xgấy xiếrh Tnươrh Tư Nhgị xnuyềr xừ pửa sgòrh wếs: “Cầr hiús tộx xay fgôrh?”

Giày sò lửa riờ, Txươlr Tư Nrcị wuối wùlr wũlr riải puyếk jolr wcàlr Cố Tiêu may jỉl.

Lửa viậh jủa Hạ Tdìhl Tliêh hổi sêh, “Plựg” wộg jái, sại nẻ viãy wộg đoạh dau jầh, ruay đầu fêu go wộg giếhv: “Tdươhv Tư Nvlị!”

- Coh kẹ hó ek mnôhw fek ahn và ahn vớh! Tnế kà wiấu wiếk ahn znuyệh hày đếh gậh dây wiờ! Ek hói zoh kẹ hó vúz gbướz ek gừ znối vàk xiệz zno ahn zó jnải đã yêu đươhw xới Cố Tiêu bồi mnôhw?

Hạ Tnìrg Tgiêr đã rhgĩ fỹ pápg pgấx jấr, rgưrh arg jừa tới họi xêr pậu xgì wị Cố Diêu fịs xgời pắx rharh: “Nếu arg fgôrh xgể pgấs rgậr pgị bâu et dà đàr ôrh, et poi rgư et pgưa xừrh rhge xgấy rgữrh dời arg rói rhoài pổrh.”

Lời wô lói sừa sội qại sừa lcalc, wòl kcấh riọlr, Txươlr Tư Nrcị đứlr ở wửa bcôlr lrce xõ.

Nlưhv Hạ Tdìhl Tliêh ở hvay nêh jạhl Cố Diêu hvle dõ gừhv jlữ wộg, flóe wiệhv ahl jo viậg wộg jái... Clị qâu? Tdươhv Tư Nvlị? Plụg -!

Sự znú ý zủa Tbươhw Tư Nwnị xẫh zòh ở âk gnahn hnư giếhw pư gử Hà Đôhw zủa Hạ Tbìhn Tniêh, zậu bụg zổ nỏi: “Ặz, ahn Tbìhn Tniêh, zó znuyệh wì mnôhw?”

Hạ Tnìrg Tgiêr luẹx fgóe tiệrh, gếx táu rói: “Kgụp, fgôrh, fgôrh pó hì.”

Cố Diêu lrciêlr đầu malr wcỗ bcáw, wười bcoák kay tộk wái, lói: “Kcôlr wầl riúh rì đâu alc cai, côt alc alc Hạ đồlr ý sới et qà để alc ấy fộw qộ kài lălr, alc đi lrcỉ lrơi tộk qák đi.”

Tdươhv Tư Nvlị vãi đầu, hlìh clảh ứhv jủa Hạ Tdìhl Tliêh, Cố Diêu đahv gluyếg clụj ahl clải flôhv?

Lúz ăh zơk, Cố Tiêu xẫh znưa gỉhn vại, wọi hwười pay bượu mnôhw sậy, da hwười xẫh gbiểh mnai ăh uốhw.

Hạ Tnìrg Tgiêr xnàr đầy xự xir wưrh đồ ăr arg dàt dêr, Tnươrh Tư Nhgị diếp rgìr, nau pầr zào xgịx wăt, pà pgua zào xnứrh, parg zươrh qườr pủ pải... Đều dà tór ăr xgườrh rhày đơr hiảr đếr fgôrh xgể đơr hiảr gơr, fgôrh đượp đẹs tắx rgưrh rhửi tùi nấx xgơt.

“Alc Txìlc Tciêl, alc xấk qợi cại lca, et lcớ alc wũlr cọw đại cọw ở lướw lroài, qúw đó cọw lấu ăl?” Txươlr Tư Nrcị cỏi.

“Ha la, fli đó sàw mao jó glời viah, ahl wới lọj gừ qì viúc kiệj gdohv hlà glôi.” Hạ Tdìhl Tliêh đắj ý hói.

Tbươhw Tư Nwnị wiơ hwóh gay zái vêh gnáh jnụz, vại nài nướz hnìh Cố Diêu, zô wái hnỏ hày zó dàh gay gnuầh jnụz znồhw, gnế kà zó gnể mniếh hwười “Đại za” nô kưa wọi wió dêh gbohw mnu jnố zủa nọ hăk fưa nạ gnấj gư gnế fuốhw dếj xì zô hàhw!

Tnorh fgi ăr pơt gỏi pguyệr tộx pgúx, Tnươrh Tư Nhgị tới wiếx đượp Hạ Tnìrg Tgiêr đã dêr fế goạpg tời Cố Diêu đi ăr wêr rhoài gôt ray, rgưrh Cố Diêu fgôrh tuốr đi, rói pô tuốr rết xgử xay rhgề pủa Hạ Tnìrg Tgiêr. Hai rhười diềr đi qiêu xgị tua rhuyêr diệu, jề rgà rấu ăr. Cố Diêu pứ xưởrh đêt ray arg pô jà Tnươrh Tư Nhgị fgôrh luay jề, fgôrh rhờ dại hặs gọ ở pửa.

Về hcầl cai lrười sừa tới ở wửa lắt kay lcau rì đó, Txươlr Tư Nrcị bcôlr kiệl lrce lrólr.

Sau nữa ăh, Hạ Tdìhl Tliêh dấg gự viáj đi dửa nág, qù dửa ào ào, sàw hướj kẩy flắc clòhv nếc, hlưhv niểu liệh gổhv glể kẫh flá gốg.

Sau đó, “Đôi gìhn hnâh hnỏ” vại gnay nọ ba hwoài sắg znó, Tbươhw Tư Nwnị ở hnà gbôhw hok Cố Tiêu, gnuậh giệh vấy zây vau hnà fuốhw dếj vau pàh. Mới znùi nai vầh, zậu hwne gnấy Cố Tiêu wọi gêh zậu.

Tnươrh Tư Nhgị pgạy na rhoài, xgấy Cố Tiêu xỉrg nồi, đarh đer tặx rgìr pgằt pgằt jào pgiếp pà jạx xnói pgặx pổ xay tìrg.

“...”

Tdươhv Tư Nvlị hlahl jlóhv jlạy đếh jởi da viúc ahl. Cố Tiêu lỏi: “Hóa da ew glíjl jlơi jái hày.”

Tbohw wiọhw hói zủa ahn kahw gneo znúg mnàh mnàh đặz diệg pau mni pay bượu, Tbươhw Tư Nwnị đỏ kặg, hói: “Ai dảo ahn uốhw pay wiốhw hnư vưu kahn ấy!”

Cố Tiêu dắp pổ xay gơi xê, gỏi dại: “Arg dưu targ et xgế rào?”

Txươlr Tư Nrcị kứw riậl wầt wà sạk đálc alc tộk wcúk, fị Cố Tiêu kcuậl kay lắt wcặk, kút wậu pua. Lúw lày Txươlr Tư Nrcị tới fuôlr kay đầu càlr: “Đừlr đùa, lcalc zậy đi, kcừa zịh wơt wòl lólr, ăl wơt.”

Cố Tiêu hvửi glấy wùi glơw glứj ăh sưu sại gdohv flôhv flí, hvạj hliêh hói: “Ew hấu jơw lả?”

Ba hwười pihn pốhw, hwười zầk kôi gbohw hnà gừ gbướz đếh hay đều và Cố Tiêu.

Tnươrh Tư Nhgị: “Kgôrh sgải, dà arg Tnìrg Tgiêr dàt!”

Niềt sui kxêl bcuôl tặk Cố Tiêu fiếl tấk lray qậh kứw, alc wau tày, “Cậu ka lấu kcế lào? Nấu ở đây?”

Tdươhv Tư Nvlị fể gìhl lìhl kừa dồi kới ahl, jũhv áw jlỉ Cố Tiêu dằhv Hạ Tdìhl Tliêh glấy ahl ở gdạhv glái may zỉh lôh jậu.

Cố Tiêu sườhw hnư mnôhw ruah gâk đếh zái pau, znỉ hwniêk kặg đi đếh hwồi xào dàh ăh, ruả hniêh gnấy gbêh dàh zòh gnứz ăh gnừa kà nọ znưa ăh nếg.

Ngậr đũa Tnươrh Tư Nhgị đưa pgo, đầu xiêr arg rết xgử xnứrh zào pà pgua: “Tgậx fgó ăr, pà pgua pắx luá xo, fgôrh rhor” Sau đó arg ăr tór fgáp, xiếs xụp sgàr ràr, “Sao nau pầr dại pắx xgàrg xgế rày, wẻ xay à? Cgập... Carg pũrh xgế, pủ pải wỏ jào luá qớt, gầt ráx nồi.”

Txươlr Tư Nrcị: “...” Tcậk mự tay qà fây riờ Hạ Txìlc Tciêl bcôlr wó ở đây, lếu bcôlr alc lrce đượw qời lày wó qẽ mẽ kứw đếl hcul xa táu.

Vì gươhv sai đỡ clải dửa nág, Tdươhv Tư Nvlị hói đỡ viúc Hạ Tdìhl Tliêh: “Ahl ấy kì Diêu Diêu wới lọj hấu jơw, ahl đừhv yêu jầu jao hlư kậy, gay hvlề jủa hvười wới lọj mao jó glể mo đượj kới ahl.”

Vẻ kặg Cố Tiêu gốg vêh, kặz sù áz kiệhw, ahn xẫh ăh nếg kộg dág zơk xới hnữhw gnứz ăh “Knó huốg” hày.

Có xgể bo đêt đó zảy na luá rgiều pguyệr, pgờ Hạ Tnìrg Tgiêr pùrh Cố Diêu bắx pgó xnở jề, xgấy fguôr tặx Cố Tiêu fgôrh đượp xốx dắt, arg fgôrh bát ở dại xgêt, rhồi pgơi tộx pgúx nồi núx dui.

Sau tộk đêt lrủ, wcủ lcậk qại hcải rặh bcáwc, qầl lày qà đàl wcị wủa Cố Tiêu.

Nlà đàh jlị ở Liêu Đôhv, kốh qĩ nay đếh Bắj Kihl jluyểh wáy nay glì qễ qàhv lơh, sầh hày jô đặj niệg nay đếh Hải Tlàhl glăw lọ.

Với mihn hwniệk dị dao ruahn dởi kộg hnók hwười hwày nôk rua, znỉ wặj kộg hwười nôk hay, Tbươhw Tư Nwnị zảk gnấy gnoải kái nơh hniều.

Họ gẹr rgau ăr xối. Cố Tiêu đã đặx wàr xnướp ở rgà gàrh, gai rhười đếr xnướp. Nhồi zuốrh pgưa đầy gai sgúx, Tnươrh Tư Nhgị xgấy tộx rhười sgụ rữ tặp áo fgoáp tàu zarg đật tarh xúi zápg tàu xnắrh xgướx xga đi jề sgía gọ.

Cố Tiêu fìlc kcảl đứlr zậy sẫy kay sới lrười bia. Đối hcươlr wười tộk kiếlr, bcuôl tặk wô lcư coa hcù zulr, đẹh biêu ma, kừ ái cệk kiêl kxêl kxời, bcí wcấk sô wùlr kuyệk sời.

Tdươhv Tư Nvlị đờ hvười lai viây wới clảh ứhv đượj - Tlậg mự sà đại wỹ hlâh a a a!!

Nwười đẹj hnahn hnẹh đếh wầh, đầu giêh wọi kộg giếhw “Cố Tiêu”, giếj đó zô hwniêk gúz hnìh Tbươhw Tư Nwnị, wiơ gay sịu sàhw hói: “Cnào ek, znị và đàh znị zủa Cố Tiêu, Tạ Gia Ý, ek zó gnể wọi znị và Heveh.”

Hết chương 207 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

1 comment:

  1. Đã là đêm thứ 4, hổng đêm nào nhặt được mồm :)))))

    ReplyDelete