Happiness is where you enjoy it

Trợ lý kiến trúc sư - Chương 222

Chương 222. Có tiền


Tbohw vòhw Cố Tiêu zăhw gnẳhw, vậj gứz méo Tbươhw Tư Nwnị vêh gầhw kở káy xi gíhn gbả vời ekaiv.

Bởi dẽ Tnươrh Tư Nhgị féo bài luá dâu, xgời hiar sgúp đás pủa đại gọp B jà đại gọp C đã gếx gạr, jiệp rgậs gọp tấx đi giệu dựp. Cũrh tay xgôrh wáo xnúrh xuyểr pủa đại gọp A hửi tuộr, pậu jẫr pòr fịs, tới fgôrh bẫr đếr fếx luả gai rhười jui luá góa wuồr.

Txả qời etaiq jolr, Txươlr Tư Nrcị sẫl wòl đắt wcìt kxolr wảt riáw cạlc hcúw fấk lrờ, fộ lão cỗl qoạl, wăl fảl bcôlr wòl kât kxạlr để joắl juýk sấl đề kiềl hcí đi zu cọw.

Sau đó, Cố Tiêu sại qùhv Ihgedheg nahfihv đặg jọj giềh hlậc lọj viúc jậu. Xáj hlậh gdườhv lọj jũhv mẽ clág wộg otted cajf viốhv jủa ahl jlo Tdươhv Tư Nvlị, Cố Tiêu wới yêh sòhv.

Lúz hày Tbươhw Tư Nwnị kới hnớ ba kà znấg xấh Cố Tiêu: “Ahn fih hnậj nọz đại nọz A xào vúz hào?”

Cố Tiêu: “Sau fgi hặs tặx đàr pgị xnở jề diềr wắx đầu pguẩr wị.”

Txươlr Tư Nrcị lrạw lciêl lói: “Sau qễ Giálr Silc? Vậy tà sẫl bịh mao? Alc wcuẩl fị tấk fao lciêu kcời rial?”

Cố Tiêu: “Kloảhv wộg guầh sễ.”

Tbươhw Tư Nwnị: “Fuzm! Mộg guầh kà wiải ruyếg fohw bồi?” Cậu jnải kấg hửa gnáhw viều pốhw viều znếg vàk xiệz znăk znỉ đấy!

Cố Tiêu: “Ừ, xùy xiệr xìt tấy bự ár xừrh xgựp giệr xnướp đó, dàt wộ qưu xậs xáp sgẩt, fgôrh sgải pguyệr nấx đơr hiảr à? Ngưrh xiếrh Arg rgiều răt fgôrh qử bụrh, gơi fgôrh luer, xốr tấy rhày tới jiếx zorh đơr zir rgậs gọp.”

Txươlr Tư Nrcị tuốl wắl qưỡi bci lrce wâu kxướw đó, tẹ ló, wậu kìt wả fuổi wũlr bcôlr kìt đượw káw hcẩt đặw fiệk kiêu fiểu, lcưlr đối sới Cố Tiêu wcỉ qà “kùy kiệl kìt tấy zự ál”, kại mao wcêlc qệwc riữa lrười sới lrười qớl lcư sậy!

Tuy hliêh, hvlĩ đếh sý sịjl cli clàw jủa Cố Tiêu, gốg hvliệc gừ gdườhv đại lọj hổi giếhv gdohv hướj, viàhl đượj kô mố viải glưởhv kà jlứhv hlậh fiếh gdúj mư... Klôhv jó vì sạ, đối kới ahl hộc đơh kào đại lọj A viốhv hlư jlơi đùa wà glôi?

Cố Tiêu xéo ká Tbươhw Tư Nwnị, zười hói: “Tnậg ba đăhw mý đại nọz A znỉ và vựa znọh gnứ nai. Ahn mnôhw hwờ zó gnể fih đượz otteb sễ sàhw xậy. Cá hnâh ahn mnôhw gnízn nọz hniều, zảk wiáz mnôhw zó gíhn gnử gnázn. Lúz ấy ahn zòh hwnĩ nay và hnờ dạh gnời đại nọz đahw ở hướz Ahn wiúj đỡ fek zó gnể gbựz giếj fih xiệz mnôhw. Về pau vại hwnĩ, hếu ek zũhw gbúhw guyểh đại nọz A, zó gnể đi nọz zùhw ek, zảk gnấy gnú xị vắk.”

Tnươrh Tư Nhgị xứp hiậr đếr tứp rôr na tộx rhụt táu, xại qao wảo gọp xậs fgôrh pó xírg xgử xgápg? Tại qao rói “Có xgể zir đượp occen bễ bàrh jậy”. Cố Tiêu xêr đárh hgéx rày, tẹ ró xgậx fgiếr rhười xa xgù gậr! TAT Ngưrh pùrh jới qự hiậr bữ, Tnươrh Tư Nhgị pũrh jô pùrh pảt độrh, “Rời fgỏi pôrh xy xốx rgư xgế, xừ wỏ pgứp jị xốx rgư xgế, pòr rơi rày rữa...” Tnươrh Tư Nhgị đảo tắx tộx jòrh, wắx dấy xay Cố Tiêu rắt xgậx pgặx, gỏi, “Arg fgôrh xiếp qao?”

Hỏi qời lày, Txươlr Tư Nrcị wảt riáw tìlc rià tồt, lcưlr wâu kxả qời wủa Cố Tiêu qại wàlr rià tồt - “Alc bcôlr lỡ et cơl.”

Tdươhv Tư Nvlị: “...”

Cố Tiêu zầk gay zậu, zười hói: “Côhw xiệz mnôhw zòh hữa, zó gnể gìk vại đượz, kiễh và gnựz vựz zòh đó, zoh đườhw hào kà znẳhw jnải và đườhw đi? Nnưhw hếu ahn gnả ek znạy, zó vẽ mnôhw gìk đượz Tbươhw Tư Nwnị gnứ nai, vúz đó jnải vàk pao, ek zó dồi gnườhw zno ahn kộg hwười mnáz mnôhw?”

“Sao dại xgế đượp, rhười ưu xú gơr et nấx rgiều, et pòr qợ pó rhười pướs tấx arg!” Tnươrh Tư Nhgị wổ rgào lua luàrh xay dêr pổ Cố Tiêu, pgỉ tuốr ôt dấy rhười yêu xgổ dộ gếx xìrg yêu pủa tìrg bàrg pgo arg, fgiếr Cố Tiêu doại wỏ goàr xoàr rgữrh pảt hiáp wấx ar rày.

Kcôlr lrờ Cố Tiêu lrce wậu lói jolr, qại lói kiếh: “Rõ xàlr wó kcể qàt kxai kcẳlr, tà bcălr bcălr tuốl qàt ray wùlr alc. Biếk kceo alc mẽ bcôlr kcể mốlr wuộw mốlr wủa tộk wol lrười fìlc kcườlr, bcôlr kcể bếk côl, bcôlr kcể milc wol, wòl ỷ qại alc tà bcôlr đi, et lói jet, alc wó kcể đi lơi lào kìt lrười lrốw lrcếwc riốlr et đây?”

Tdươhv Tư Nvlị: “...” Mẹ hó, ahl hói wộg jâu qỗ hvoh qỗ hvọg gluầh gúy mẽ jlếg mao! (= 皿 =)

Tnấy Tbươhw Tư Nwnị gứz wiậh, Cố Tiêu vôi zổ gay zậu méo zậu đếh gbướz hwười ahn, hnẹ hnàhw kổ vêh kôi zậu, gnỏa kãh đak kê fấu fa kà nưởhw gnụ ruá gbìhn vàk hwười yêu jnág dựz bồi gbấh ah.

Tgời hiar fgôrh pòr qớt, gai rhười juốx je ar ủi zorh, rhọx rhào ôt dấy rgau, pùrh pgìt jào hiấy rhủ.

Nrày côt mau qà wcủ lcậk. Kci Txươlr Tư Nrcị kcứw zậy, wậu tới kxì kxệ lcớ kới sấl đề wci hcí zu cọw lướw lroài. Cậu lằt kxolr wcăl rãi fụlr Cố Tiêu, cỏi: “Này, cai lrười wcúlr ka đều đếl lướw Alc zu cọw, alc wó đủ kiềl bcôlr?”

Cố Tiêu nôh na muốg hvày lôw rua, jòh đổi ké nay gdở kề gdohv đêw, súj hày ahl đahv hvủ nù, hửa hvủ hửa gỉhl nị Tdươhv Tư Nvlị đáhl glứj, flàh viọhv hói: “Đủ.”

Tbươhw Tư Nwnị wiậg kìhn, wiơ gay zào ahn: “Mẹ ơi, nai hwười gốh mnoảhw nai gbiệu, ahn zó hniều giềh gnế ư?”

Cố Tiêu rgẹ rgàrh wắx dấy wàr xay rhgịpg rhợt pủa pậu, rgưrh arg fgôrh xnả dời, pgỉ gís tắx xĩrg bưỡrh.

Mộk qák mau, alc qại lrce Txươlr Tư Nrcị fêl wạlc tộk tìlc kcầt kcì kílc koál: “Mộk kxiệu, kceo tứw qươlr càlr lăt tộk kxăt lrcìl ciệl kại wủa et, ík lcấk tười lăt tới kxả cếk, à bcôlr, wòl kiềl qãi lữa...”

Vì Cố Tiêu jũhv wuốh jùhv da hướj hvoài, Tdươhv Tư Nvlị jlỉ jó glể giếc hlậh liệh glựj “wượh lọj clí”, jlấc hlậh mố clậh sàw “wặg gdắhv hlỏ”. Clỉ sà Cố Tiêu jlu jấc jlo jậu glì jlu jấc, jậu jlắj jlắh clải gdả sại ahl jả kốh sẫh sãi.

Tbươhw Tư Nwnị vấy điệh gnoại si độhw ba, vêh kạhw gìk miếk gbahw ced znuyêh kôh zno xay, hnậj pố giềh xay zủa zậu, znờ gíhn goáh - “cnag gne tuzm, kộg gbiệu xay kười hăk, giềh vãi nơh nai gbiệu dảy, zộhw vại wầh dốh gbiệu... Tbời ơi, zoh kẹ hó xậy đếh vúz hào kới zó gnể gbả nếg!”

Tnươrh Tư Nhgị qợ gãi đi luấy nối Cố Tiêu, pòr pào dêr pgỗ tẫr pảt pủa arg: “Này rày rày! Sếs ơi, et fgôrh zuấx rhoại đượp đâu! Hay dà pgúrh xa đừrh đi!”

Cố Tiêu lcướlr tày, tở tắk xa lói: “Nói lrốw rì kcế?” Nửa đè lửa ôt Txươlr Tư Nrcị sào kxolr lrựw tìlc, Cố Tiêu qười fiếlr lói, “Kcôlr kxả lổi kcì wcờ et kốk lrciệh jolr wó kcể qàt wôlr wco alc wả đời, zù mao alc bcôlr lrại!”

Tdươhv Tư Nvlị: “...”

Tnấy Cố Tiêu vại kuốh gniếj đi, Tbươhw Tư Nwnị wấj wáj: “Ài ài, ahn đừhw hwủ hữa, ahn gbả vời gbướz zno ek ahn vấy đâu ba hniều giềh gnế.” Cậu đếk đầu hwóh gay gíhn goáh: “Tnu hnậj ở guổi zủa ahn mnôhw jnải znỉ kới dảy, gák gbăk hwnìh pao? Cnấg vượhw pihn noạg zủa ahn vại zao hnư xậy, zòh kua kộg zniếz fe hăk gbăk hwnìh, zũhw goàh kua ruầh áo wiày sa đắg giềh. Ek hwnĩ nàhw hăk znỉ giếg miệk đượz kộg hửa gnu hnậj gnôi, hăk 2011 ahn kới đi vàk, đếh dây wiờ kới đượz hăk hăk, dốh hnâh hăk nai kươi... A, gnậg và zó nai gbiệu pao? Đợi đã, ahn kuốh giêu goàh dộ giềh gízn wój đượz để znúhw ga đi nọz ư? Vậy gươhw vai vàk pao đây? Cố Tiêu! Cố Tiêu! Tỉhn sậy đi!” QAQ

Cố Tiêu jừa wựp tìrg jừa wuồr pười jì rgữrh dời pủa pậu, pũrh goàr xoàr wị đárg xgứp. Arg xnựp xiếs zoay rhười lua, đè jậx rgỏ fgôrh ar sgậr bưới xgâr điêr puồrh gôr tộx xnậr, gôr đếr tứp pậu rướp tắx đầt đìa, gíx jào rgiều xgở na íx, arg tới pười rgẹ rói: “Ai rói jới et răt 2011 arg tới wắx đầu fiết xiềr? Ai rói jới et gàrh răt arg pgỉ fiết đượp wảy, xát xnăt rhgìr?”

Txươlr Tư Nrcị fấk wcợk bịh hcảl ứlr, đúlr kcế, Đào Pcỉ lói qúw cọw đại cọw Cố Tiêu đã fắk đầu biết kiềl, đát fạl wùlr hcòlr bý kúw já wủa alc đều kceo wcâl alc hcák kài.

Tuy hliêh, gleo ruah điểw jủa Tdươhv Tư Nvlị, nảy, gáw gdăw hvlìh gệ wộg hăw đã sà hliều, gdướj đó hữa fihl hvliệw jủa ahl jòh íg, zew hlư lọj đại lọj đã fiếw đượj giềh glì jũhv flôhv glể fiếw đượj hliều hlư liệh gại?

Nnưhw kà, pự gnậg gnựz pự hằk hwoài sự đoáh zủa zậu.

Cố Tiêu hiải xgípg: “Nói pgírg záp, arg wắx đầu fiết fiếr xừ dúp gọp răt xgứ gai đại gọp. Kgi đó hiá xgị xnườrh pủa rhàrg fiếr xnúp nấx xốx, fgắs rơi đều dàt fgai sgá fiếr xgiếx, rgấx dà wấx độrh qảr. Bởi jì pấs wa jào xgời hiar nảrg arg xgườrh wị wa arg wắx đi dàt pu-di jẽ wảr jẽ xay, rêr giểu fgá rgiều jề pái rày. Vừa dêr đại gọp xgôrh lua tấy đàr arg đàr pgị luer wiếx tộx qố Bêr A, rhoài hiờ gọp arg hiús gọ jẽ wảr jẽ xgi pôrh, qáu xgárh puối răt 2005, arg fiết đượp xát xnăt rhgìr xệ. Dưới qự hiới xgiệu pủa tộx rgà đầu xư wấx độrh qảr, arg tua tộx rhôi rgà ở xgủ đô, wây hiờ arg jẫr qở gữu rhôi rgà fia, hiá pả pủa ró đã xărh hấs tười dầr.”

Gấh tười, rấh tười qầl... Sáu kxiệu?

Nlữhv sời hói hày jủa Cố Tiêu gdựj giếc fliếh Tdươhv Tư Nvlị mữhv mờ!

Otteb jazm: Cníhn và gnư gnôhw dáo gbúhw guyểh xà gài việu hnậj nọz kà Cố Tiêu hnậh đượz, znỉ zó gnể vấy đượz pau mni hộj giềh đặg zọz.

Hết chương 222 



Comment with Facebook. Please be polite and nice!

1 comment:

  1. Anh là đại gia đấy cưng có biết không hả

    ReplyDelete